Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010

Ngã rẽ cuộc đời


Cuộc đời ai chẳng mắc phải lỗi lầm vì bản thân con người là bất toàn nhưng khi mắc lỗi phải cố đi tiếp mà sửa chữa chứ không bao giờ được dừng lại, càng không thể quay lại vạch xuất phát ban đầu...

Không ai có thể leo núi với đôi giày cao gót, tắm biển với chiếc đầm dạ hội thướt tha, dự tiệc với bộ đồ ngủ hay đá bóng với đôi giày trượt Patin... và rồi ai cũng sinh ra bằng tuổi trẻ nhưng tuổi già cũng sẽ đến và ta lại về với cát bụi, đó là sự thích nghi với quy luật của cuộc sống. Cuộc đời ai chẳng mắc phải lỗi lầm vì bản thân con người là bất toàn nhưng khi mắc lỗi phải cố đi tiếp mà sửa chữa chứ không bao giờ được dừng lại, càng không thể quay lại vạch xuất phát ban đầu...

Cả thành phố Ninh Bình nhỏ bé bỗng ồn ào, náo nhiệt hơn hẳn những ngày thường. Giờ đã lên thành phố thì mọi thứ cũng được nâng lên cho xứng tầm chứ không giống ngày còn là thị xã. Người thì tặc lưỡi: “Hợm hĩnh, tưởng mình là ai mà nổi đình nổi đám. Cua bò đường nhựa mà cứ nghĩ mình là ốc gai, tôm hùm”.

Nhiều người tò mò lại tỏ ra thích thú: “Con bé này thế mà sướng, một bước lên mây. Nhà chồng nó chắc giàu có lắm nên mẹ chồng mới cho nào vòng tay, lắc chân, kiềng cổ và cả chiếc vương miện xinh xinh trên đầu kia chắc cũng phải đến cả mấy cây vàng sáng lóa cả mắt. Xinh cũng có giá đấy chứ. Cũng là Kiều nhưng bây giờ hồng nhan bạc tỉ cả rồi chứ không còn bạc mệnh như Kiều ngày xưa nữa”.

Ngày cưới diễn ra tưng bừng chưa từng thấy ở cái thành phố nhỏ này.

Bố mẹ cô mê Truyện Kiều của Nguyễn Du nên đặt tên cho con là Kiều, những mong con gái mình xinh đẹp “Mười phân vẹn mười”, giỏi “thi ca nhạc họa” và tất nhiên không ai muốn con gái mình có số phận chìm nổi, lênh đênh như nàng Kiều. Không khác với mong đợi là mấy, cô càng lớn càng xinh, học hành cũng giỏi giang nhất nhì trường chuyên Lương Văn Tụy của tỉnh. Mẹ cô ngày đêm khấn vái: “Con hiếm muộn nên chỉ sinh được có mỗi mình cháu. Mong tổ tiên phù hộ cho cháu được học hành nên người mới mong có ngày cá chép vượt vũ môn hóa rồng cho cha mẹ mát mặt với hàng xóm láng giềng, đừng để cái sắc nó khắc cái mệnh rồi lại làm cho đứt gánh giữa đường thì khổ”.

Dường như “Cầu được ước thấy”, Kiều đỗ Đại học ngay năm thi đầu tiên chứ không giống mấy tiểu thư con nhà quý hiếm đỏng đảnh “Mắt xanh mỏ đỏ” chỉ liếc trai là giỏi. Nhà cô không thuộc diện giàu sang, nhưng bản thân cô lại được bố mẹ mình đầu tư rất chu đáo. Cô là đứa cháu gái đầu tiên của dòng họ “đỗ đạt cao” nên cả họ lấy làm hãnh diện lắm.

Ngoài tiền ăn học mẹ gửi hàng tháng, Kiều còn được cô dì chú bác trong nhà “dúi” cho kha khá gọi là để cháu ăn diện theo mốt cho khỏi thua kém bạn bè. Cô thuê nhà trọ bên ngoài sống một mình cho thoải mái, mua điện thoại di động cho tiện liên lạc với gia đình. Sợ con gái rượu đi học bằng xe buýt lúc nào cũng chật như nêm cối lại bị bọn xấu lợi dụng nên bố mẹ cô cho mua xe máy đẹp làm phương tiện đi lại cho chủ động. Chỉ cần bằng đó thứ cũng đủ làm cho Kiều nổi bật hẳn lên trong đám bạn bè ngoại tỉnh và thu hút không ít sự “đầu tư” từ bên ngoài cả về vật chất lẫn tinh thần.

Đến năm thứ hai thì cô bị cuốn vào phong trào yêu sinh viên và hăng hái sống thử để chọn đối tác hợp với ý mình. Đầu tiên cô yêu một anh chàng sinh viên nhạc viện, đàn hay mà hát cũng hay lại lãng mạn để tay trong tay tận hưởng vị ngọt ngào của hương hoa sữa đầu mùa, hay cùng chàng dạo chơi trên chiếc xe có giỏ chở đầy hoa phượng. Rốt cuộc, anh chàng đó “đầy túi thơ nhưng lép túi tiền” nên cuộc sống hai người chỉ kéo dài chưa đầy nửa năm thì chấm dứt.

Thêm một vài cuộc tình chớp nhoáng sau đó và cuối cùng cô ra một quyết định táo bạo: “Bằng mọi giá phải trụ lại ở chốn phồn hoa đô hội này cho bố mẹ được ngẩng cao đầu”. Bên tai cô lúc nào cũng văng vẳng lời mẹ: “Con cố mà tìm lấy một thằng tử tế ở Hà Nội cho bõ cái công mẹ mang nặng đẻ đau 9 tháng 10 ngày”.

Trong số những người đang hân hoan, hí hửng không ai biết tất cả những thứ đó đều được mẹ chồng cô đi thuê và Kiều sẽ phải rời xa nó khi nào hôn lễ kết thúc.


Cô nhận lời yêu Dũng vào cuối năm học thứ ba. Người đó học cùng lớp tiếng Anh lại ngồi chung bàn với cô ở Trung tâm Ngoại ngữ. Anh đã có công việc ổn định, đi học thêm tiếng Anh là để tiện giao tiếp với đối tác nước ngoài. Theo lời Dũng thì thu nhập của anh tuy không cao nhưng cũng tạm đủ để có thể nuôi một vợ một con giữa thời vật giá leo thang đến chóng mặt này. Bản thân anh không còn đủ thời gian để yêu đương lãng mạn, bố mẹ lại già yếu nên cưới càng nhanh càng tốt.

Vài lần anh đưa Kiều về nhà ra mắt và ăn uống thì thấy cô có ý muốn gắn bó, không hiểu vì cô đã yêu thật lòng hay chỉ vì cái cơ ngơi bắt mắt và những món quà anh mua tặng bố mẹ mình mỗi khi hai đứa về thăm nhà. Dũng cũng phù hợp với chuẩn mực của bố mẹ Kiều đặt ra: Trai Hà Nội, tuy không trẻ trung và ga lăng nhưng lại là một cái cọc vững để con gái ông bà yên tâm bám vào cả cuộc đời. Vả lại ông bà thông gia cũng thuộc diện có học, nói năng nhẹ nhàng, khéo léo, xử sự tế nhị nên không sợ con gái mình ngạt thở.

Họ không có gì để đưa ra bàn luận trước khi gật đầu đồng ý. Thế là anh đề cập thẳng vấn đề: “Anh không có nhiều thời gian để lãng mạn, nhưng anh sẽ dùng cả cuộc đời còn lại của mình để yêu em”. Chỉ chờ có thế, Kiều gật đầu luôn mà không cần đến mười ngày suy nghĩ để kí vào giấy đăng kí kết hôn. Cô chỉ yêu cầu: “Em là con độc nhất nên cũng muốn bố mẹ được mở mày mở mặt trước mọi người. Yêu cầu của em không có gì quá đáng chứ”.

Dũng gạt đi: “Không quá đáng chút nào. Anh mang ơn bố mẹ vì đã sinh ra em còn chưa đủ nói gì đến chuyện thiệt hơn. Bố mẹ anh thì nhất trí cả hai tay. Mọi việc nhà anh sẽ đáp ứng đúng theo yêu cầu của bố mẹ em”.

Ngày ăn hỏi, 12 chàng trai mặc áo trắng quần đen, cổ thắt caravat trông thật oách bước xuống từ chiếc xe ăn hỏi sang trọng đậu ở đầu ngõ đi cùng 12 người phụ nữ trung niên ăn vận áo dài thật không khỏi khiến người ta trầm trồ. 12 cô gái xinh đẹp mặc áo dài đỏ đã đứng xếp hàng dọc chờ đón lễ và trong nhà quan khách đã an vị. Mọi việc diễn ra quá hoàn hảo khiến cho những ai góp mặt đều không thể góp lời. Họ chỉ có thể nói một câu: “Nhà trai chu đáo quá”.

Ngày cưới diễn ra tưng bừng chưa từng thấy ở cái thành phố nhỏ này. Một đoàn xe hoa đón dâu diễu quanh một số con phố chính trước khi đón Kiều về Hà Nội khiến cho dân tình nhốn nháo ngó nghiêng. Tiệc cưới được tổ chức trong khách sạn lớn nhất ở đấy. Trên lễ đài tháp ly có suối vang đỏ đang tuôn trào và Kiều hạnh phúc cầm dao cắt chiếc bánh cưới trong tiếng vỗ tay giòn rã.

Nhưng hồi hộp nhất vẫn là màn trao lễ vật cho cô dâu của gia đình chồng. Đầu tiên, Kiều được mẹ chồng gắn lên tóc chiếc vương miện nhỏ cùng chiếc kiềng to bằng ngón tay lên cổ, bà cô của chồng đeo cho chiếc vòng cũng to không kém vào cổ tay, dì của chồng lặng lẽ cúi xuống khiêm tốn vén chiếc váy dài và đeo vào cổ chân cô chiếc lắc không nhỏ chút nào... tất cả những thứ đó đều có chung một tên gọi là vàng. Kiều cảm thấy hạnh phúc đến nghẹt thở và bố mẹ cô cũng có chung cảm giác ấy.

Trong số những người đang hân hoan, hí hửng không ai biết tất cả những thứ đó đều được mẹ chồng cô đi thuê và Kiều sẽ phải rời xa nó khi nào hôn lễ kết thúc. Đoàn xe rước dâu từ từ lăn bánh đưa cuộc đời cô đến một bến bờ hoàn toàn xa lạ.

Theo Eva

Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

Đua nhau dùng "vắc xin hô hấp" để con hết ốm


"Thuốc này tốt lắm, lại không hại gì, uống vào là khỏi lo con hắt hơi, sổ mũi. Mỗi năm mình cho nhóc uống hai đợt, vào lúc giao mùa. Ở cơ quan mình, nhiều người dùng thuốc này cho con lắm", chị Thoa kể.
Theo lời chị Thoa (phố Vĩnh Phúc, Hà Nội), loại thuốc có khả năng "tăng sức đề kháng cho trẻ, phòng các bệnh về tai mũi họng cực tốt" này là Broncho - Vaxom. "Không tin, em cứ thử lên mạng tìm hiểu thêm. Có con nhỏ mà không biết đến thuốc này là hơi lạ đấy", chị nói thêm.

Nhiều mẹ tự ý mua thuốc này cho con dùng mà không hiểu rõ nguyên lý tác dụng của nó. Ảnh: MT.

Lướt qua một số diễn đàn về chăm sóc trẻ trên internet như Bibi.vn, Lamchame.com, Webtretho.com... có thể thấy ngay chủ đề sử dụng Broncho - Vaxom cho trẻ được bàn luận rôm rả. Nhiều bà mẹ khẳng định tác dụng của loại thuốc này đối với tình trạng hay ốm vặt, ho hắng của con mình và từ đó, rất nhiều mẹ khác mua theo.
Một mẹ có nick Cunhalinh trên Webtretho.com tâm sự, sau khi cho con dùng Broncho Vaxom thì cháu bé 6 tháng không ốm mặc dù trước đó thì một tháng ốm 2 lần. "Thực ra thuốc này tớ nghĩ không cần đơn của bác sĩ, các mẹ tự làm bác sĩ cho con cũng được. Khi thấy con viêm đường hô hấp nhiều lần là mình có thể cho uống. Thuốc ít tác dụng phụ nên tớ nghĩ cho bé uống không sao, nếu hợp thì uống tiếp, không thì thôi", chị viết.

Cũng chung đề tài này, một thành viên khác cho biết, từ khi được một người quen là bác sĩ chỉ cho biết loại thuốc này, chị cho con uống thì bé không hề bị hắt hơi sổ mũi nữa, bố mẹ không còn lo con ốm mỗi đợt giao mùa, đổi thời tiết. Người nhà, họ hàng của chị cũng đều dùng thuốc này. Khuyên một bà mẹ khác có con hay bị ho, chị khuyên "mẹ nó nên thử dùng cho bé, vì thực ra cái thuốc này vô thưởng vô phạt nếu không có tác dụng thì cũng không ảnh hưởng gì".

Nhiều bà mẹ có con nhỏ mua thuốc theo những lời mách này. Chị Kim (Thanh Trì, Hà Nội) cho biết, cô con gái 3 tuổi của chị khá khỏe mạnh, thường thì thỉnh thoảng thay đổi thời tiết cháu chỉ hắt hơi sổ mũi vài hôm rồi tự khỏi. Mấy ngày trời trở lạnh vừa qua, thấy con ho hắng, nghe lời vài người bạn mách, chị cũng mua Brocho - Vaxom cho con uống.

"Thực ra thì mình cũng chả biết tác dụng của thuốc đến đâu, nghe nhiều người nói dùng tốt thì mua thôi, dù theo chỉ dẫn để phòng bệnh thì mỗi năm cho con uống 3 đợt, mỗi đợt 10 ngày, mà mỗi vỉ thuốc tới hơn 100 nghìn, thấy cũng hơi xót", chị Kim cho biết.

Chị Bích, chủ một cửa hàng thuốc tư nhân ở phố Thái Thịnh, Hà Nội, cho biết, Brocho - Vaxom là loại thuốc được bán khá chạy, nhất là vào những dịp thay đổi thời tiết như đầu đông này. "Thuốc này tốt lắm, con chị cũng uống suốt, nhiều người mua lắm, em cứ cho con uống là đỡ phải lo nó ốm, ho", chị giới thiệu.

Theo bác sĩ Vũ Thị Thúy Lan, trưởng khoa hô hấp Nhi, Bệnh viện Xanh Pôn, Broncho- Vaxom là thuốc có tác dụng tăng cường khả năng miễn dịch của cơ thể, nhưng không phải bệnh nhân nào cũng cần và nên sử dụng. Thuốc này thường được chỉ định cho những bệnh nhân dễ bị nhiễm khuẩn, với các biểu hiện như sốt, mũi xanh..., những trẻ hay bị viêm tai mũi họng, amidan hay có một ổ nhiễm khuẩn mà chưa điều trị ngay được.

"Dù thuốc này ít gây các tác dụng phụ thật, nhưng dẫu sao đã là thuốc, kể cả thuốc bổ, thì cũng là các hoạt chất hóa học, không thể uống bừa được", bác sĩ khuyến cáo.

Theo bác sĩ, trẻ dưới 3 tuổi thường hay mắc bệnh đường hô hấp hơn các nhóm tuổi khác vì bé tiếp xúc với môi trường mà chưa có kháng thể, bố mẹ không nên quá lo lắng. Các bậc phụ huynh có thể giúp con phòng bệnh bằng cách thường xuyên vệ sinh mũi họng cho bé, mặc phù hợp với điều kiện thời tiết, có chế độ dinh dưỡng hợp lý, tăng cường các vitamin, khoáng chất, vệ sinh môi trường sạch sẽ, tránh khói thuốc...

Dược sĩ Nguyễn Đăng Lâm, Viện kiểm nghiệm thuốc trung ương cho biết, thuốc Broncho Vacxom là là dạng đông khô của một số vi khuẩn đã được làm giảm hoạt tính, có tác dụng gần giống như vắc xin, khi dùng cơ thể sẽ tạo ra kháng thể để chống lại các loại vi khuẩn đó. Vì thế, thuốc chỉ có tác dụng khi bị các bệnh do các vi khuẩn đó gây ra, còn gặp bệnh do vi khuẩn khác hay virus thì có thể không có tác dụng gì. Đặc biệt thuốc này không được dùng cho trẻ dưới 6 tháng tuổi.

Thuốc cũng có những tác dụng không mong muốn như rối loạn tiêu hóa, phát ban, chàm và rối loạn hô hấp (ho, hen, khó thở) chứ không phải hoàn toàn "lành".

Theo dược sĩ, đây là thuốc kê đơn của bác sĩ nên dùng theo kiểu truyền miệng là rất nguy hiểm, có khi "tiền mất, tật mang", đặc biệt là với trẻ vì cơ thể các em phát triển chưa toàn diện.

Cùng chung ý kiến này, một bác sĩ của Trung tâm dị ứng miễn dịch lâm sàng, Bệnh viện Bạch Mai cho biết, mặc dù là thuốc đã được cấp phép và được sử dụng khá phổ biến ở nước ta, nhưng thực tế về mặt khoa học, chưa có nghiên cứu quy mô lớn nào chứng minh được hiệu quả vượt trội của Brocho - Vaxom.

"Ở các nước có trình độ khoa học phát triển, họ không hề chuộng thuốc này, chỉ có những nơi mà tình trạng dùng thuốc tùy tiện theo kiểu nghe truyền miệng thì người ta mới dùng phổ biến", bác sĩ này cho biết.

Giadinh

Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2010

Những cơn ho báo bệnh


Với những bé còn quá nhỏ, bé chưa thể nói cho bạn biết những khó chịu khi bị ho. Vì thế, việc theo dõi sức khỏe bé khi bé ho là điều cần thiết.

- Bệnh về thanh quản thường thấy ở bé dưới 2 tuổi, triệu chứng ban đầu là sốt và khàn giọng. Cơn ho cũng tồi tệ hơn vào ban đêm.

- Viêm tiểu phế quản có xu hướng ảnh hưởng mạnh tới bé dưới 6 tháng tuổi (có thể lên tới 1 tuổi). Dấu hiệu ban đầu như cảm lạnh, tiến tới là ho, thở nhanh, khó ăn trong 2-3 ngày.

- Nhiễm trùng ngực ảnh hưởng tới các bé mọi lứa tuổi. Triệu chứng gồm sốt cao, lười ăn, thở gấp và ho.

- Những bé lớn than phiền do bị đau đầu có thể bởi viêm xoang. Bé có thể ho vào ban đêm do chất nhầy chảy xuống cổ họng.

- Hen suyễn phổ biến với những bé mà gia đình có tiền sử bệnh này. Nó không gây sốt cao, trừ khi có nhiễm trùng ở ngực. Triệu chứng gồm ho vào ban đêm, thở khò khè nhất là sau khi tập thể dục, vui chơi quá mệt... Trường hợp nặng, bé thở nhanh, lồng ngực co rút.

- Ho gà bắt đầu với dấu hiệu số mũi, ho khan. Cơn ho kéo dài hàng tháng và có thể xảy ra với bé đã được tiêm chủng.

Giadinh

Thứ Năm, 25 tháng 11, 2010

Nỗi đau có tên ô-sin

Tùy lấy làm lạ khi con bé giúp việc tên Na gần đây có một số biểu hiện khác trước. Nó vẫn ngoan ngoãn, vâng lời mọi người trong gia đình, chăm chỉ làm việc. Nhưng Tùy nhận thấy mọi việc nó làm theo kiểu trách nhiệm, làm cho xong chứ không hào hứng, nhiệt tình như trước đây Na từng làm, điều làm cả gia đình Tùy quý và coi Na như một người thân, một thành viên trong gia đình.

Có lần tình cờ bắt gặp con bé mặc thử chiếc váy, đi cả đôi bốt hàng hiệu của mình, rồi mải mê soi gương, Tùy giận lắm. Con Na thì cuống cuồng xin lỗi. Nó khóc như mưa, nhưng trong tiếng nấc và những giọt nước mắt của nó, Tùy thấy có điều gì tủi hờn, ấm ức mà cô không hiểu. Chỉ đơn giản nghĩ nó tủi thân và sợ thôi.

Qua một người quen giới thiệu, Na đến giúp việc nhà Tùy gần 4 năm rồi, khi ấy nó mới 16 tuổi. Con bé ngoan, chịu thương chịu khó nên Tùy rất quý và tin tưởng nó. Thậm chí có những lần mẹ cô ốm ở quê, bận đi công tác xa, Na còn thay cô về quê chăm sóc mẹ. Ai biết chuyện cũng khen Tùy mát tay nuôi người. Vì trên thực tế, kiếm người giúp việc ưng ý, tin cậy có thể giao mọi việc trong nhà là cực kỳ khó khăn. Ngoài xã hội, đài báo nhan nhản những câu chuyện kinh hoàng từ ô-sin.

Tùy chỉ nghĩ mình chân tình, quý nó thì nó sẽ tốt với gia đình. Đôi khi sự mắng mỏ cũng là chỉ bảo muốn nó làm tốt hơn. Con bé nhanh ý, biết chiều theo sở thích từng người. Ví như nấu bữa sáng, chỉ là món mì tôm nhưng ai muốn ăn nấu kỹ, có rau, ai muốn mì úp, có thịt, Na đều làm đúng ý.

Giờ Na đã thành thiếu nữ tuổi 20. Có lần nó ngồi đần mặt ra nói với Tùy: "Ở quê cháu, bạn bè bằng tuổi lấy chồng hết rồi. Cháu thành ế cô ạ". "Hay cháu muốn về quê?" Tùy hỏi. Nó đáp: "Không. Bọn con gái như cháu đi ra thành phố, về dân làng coi như hư hỏng, vì có rất nhiều đứa ra phố làm việc không đứng đắn, cháu cũng bị đánh đồng theo. Thôi cô cứ cho cháu ở lại đây với cô chú, sau nếu có ai cô gả chồng cho cháu cô nhé".

Có con bé Na, Tùy cũng bớt được nhiều việc vặt, tập trung cho công tác chuyên môn, có thời gian đi học thêm nên cô được đề bạt rất nhanh. Từ trưởng phòng, phó giám đốc rồi bây giờ chị đang là cán bộ cơ cấu vào chân giám đốc. Chính vì vậy, thời gian Tùy dành cho gia đình cũng bớt dần.

Sau đợt đi công tác nước ngoài dài ngày trở về, Tùy cảm thấy cái Na khang khác. Nó hay ngồi một mình trong bếp, làm thì "quăng vung bỏ vãi", nấu cơm quên bật công tắc, canh thì không cho gia vị... Thấy lạ, Tùy gặng hỏi thế nào nó cũng không nói, chỉ im lặng.

Một hôm nó nói với Tùy cho nó nghỉ việc về quê, nó bảo cháu xin nghỉ hẳn. Nghĩ Na buồn chuyện chồng con, muốn về quê tìm chồng, Tùy cho nó ít tiền, dắt ra siêu thị mua quần áo, thuê hẳn một chiếc taxi cho Na về.

Bẵng đi 4 tháng sau, Na gọi điện cho Tùy nói muốn gặp. Hai cô cháu hẹn nhau tại một hiệu may quần áo. Tùy vô cùng ngạc nhiên khi thấy cái Na bụng lùm lùm. Tưởng nó lấy được chồng, Tùy mừng rỡ hỏi, nhưng nó khóc: "Cháu không lấy được chồng, cháu chưa dám về quê mà thuê nhà ở gần đây thôi cô ạ". Thương quá, Tùy bắt nó dẫn về nhà, sắm sửa cho vài thứ đồ dùng rồi gọi chồng đến sửa cho nó cái bóng điện hỏng. Tùy thật sự thương con bé.

Một hôm đến căn phòng trọ của Na mang cho nó ít đồ sơ sinh, Tùy thấy chồng chị cũng từ đó tất tả đi ra. Thấy lạ, sau một hồi gặng hỏi, Na thú nhận, cái thai trong bụng là của chồng Tùy, nó quỳ xuống xin cô tha thứ...

Tùy chết lặng không tin vào tai mình nữa. Cô không dám nghĩ thêm, cũng chẳng mắng mỏ theo kiểu thường tình mà cô đi như chạy. Cô là người đàn bà nhân hậu, vì quá tin người, quá ham mê công việc mà để xảy ra cơ sự. Bỗng dưng cô trách chính mình và biết mình sẽ phải đối mặt với một bài toán khó mà lời giải chẳng dễ dàng có được.

Theo ĐSPL

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

Khi mẹ vợ "ác cảm" với chàng rể



Thấy mặt con rể, bà Nga nguýt dài rồi đủng đỉnh đi vào nhà trong. Hoàng thấy thái độ của mẹ vợ thì sa sầm nét mặt, một mực bắt vợ đi về. Dọc đường đi, anh còn lầm bầm: "Đã bảo ở nhà cho yên chuyện mà không nghe. Ngoại với chả nội"...

Chỉ có Yến là khổ sở với những lời chỉ trích của mẹ và chồng...

Ác cảm vì nghĩ con rể "vô dụng"

Bà Nga có mỗi một mụn con gái. Ý của bà là đợi khi con học xong, bà sẽ nhắm cho nó một nơi "môn đăng hộ đối" để xứng với gia cảnh nhà bà, mà cũng là để cho con gái sướng cái thân. Nhưng bà chưa kịp thực hiện ý định thì Yến đã dẫn người yêu về ra mắt.

Nhìn bạn trai của con dáng vẻ quê mùa, bà Nga dám chắc "nó" không phải là con nhà danh giá. Vậy nên từ bữa ra mắt đầu tiên, bà đã phản đối kịch liệt. Bà nói riêng với con: "Mày chơi theo kiểu bạn bè thì được, nhưng nếu có ý định tiến xa hơn thì mẹ cấm". Thấy con gái có ý phản đối, bà càng làm lớn: "Mày định lấy nó về để sống trong căn nhà thuê ẩm thấp hả con? Khổ cả một đời đấy".

Bất chấp lời can ngăn của bà Nga, đôi trẻ vẫn kiên quyết tiến hành đám cưới. Ngày cưới con gái, bà Nga "mặt sưng mày sỉa", nếu như con gái bà không "trót dại" thì còn lâu bà mới đồng ý cái đám cưới này. Nhưng đồng ý là do bị dồn vào tình thế bắt buộc, chứ trong lòng bà Nga vẫn ấm ức lắm.

Vậy nên, dù con rể có đối xử tốt thế nào, bà Nga vẫn không vừa lòng. Đến nhà, thấy con gái lúi húi nấu cơm, bà gắt: "Chồng gì mà cứ nằm ườn ra rồi bắt vợ phục dịch là sao? Tao đẻ con gái ra không phải để đi làm ô sin cho kẻ khác đâu nhé". Thấy mẹ nặng lời, Yến chống chế: "Không phải đâu mẹ ạ. Bình thường anh ấy vẫn làm giúp con, chẳng qua hôm nay đi làm về mệt quá nên anh ấy nằm thôi".

Hoàng nghe mẹ vợ gắt, luống cuống chạy ra chào, bà Nga nguýt một cái rõ dài: "Anh mà đối xử không tốt với nó thì liệu hồn. Con gái tôi là "cành vàng lá ngọc", cho lấy anh là một thiệt thòi rồi. Biết điều thì liệu mà đối xử". Hoàng tái mặt nhưng cũng "dạ", "vâng" cho qua chuyện.

Mẹ vợ vừa bước ra khỏi cửa, Hoàng đã nói hờn mát: "Lấy anh em khổ lắm phải không? Mẹ muốn chúng mình ly dị thì mới vừa lòng chắc?". Tối hôm đó, y như rằng vợ nằm một đường, chồng nằm một nẻo. Cố giải thích mãi cho chồng nhưng tự ái đàn ông bị tổn thương khiến chồng Yến bỏ ngoài tai mọi lời nhỏ to của vợ.

Cứ thế, có một khoảng cách vô hình càng ngày càng rộng giữa Hoàng và mẹ vợ. Anh không "nói xấu" bà với bất kỳ ai, nhưng rất ngại gặp. Năm thì mười họa, có việc gì cần kíp lắm, anh mới chịu "trình diện''. Bà Nga cũng "không ưa gì cái loại bất tài, vô dụng ấy" nên những lần hai ngời gặp nhau, một là "im như thóc", hai là xảy ra một cuộc chiến "nổ trời" mà người khơi mào bao giờ cũng là bà mẹ vợ với những câu nói sắc sảo, không ai sánh bằng.

Nghe lời vợ, lúc đầu Hoàng cũng nhẫn nhịn, không để bụng. Nhưng việc gì của hai vợ chồng anh mẹ vợ cũng can thiệp làm anh thấy mình cứ như "người thừa". Ai đời chuyện vợ chồng "tế nhị", mẹ vợ anh cũng tham gia vào. Bà không ngại ngần thẳng thừng với Hoàng: "Anh "hành" con bé vừa vừa thôi. Cái gì cũng phải điều độ. Dạo này nó gầy trơ xương rồi đấy. Mà cũng phải, có phải con anh đâu mà anh xót". Hoàng ngại không biết chui mặt vào đâu, lúng túng nói với mẹ: "Mẹ à, cô ấy cũng là vợ con mà".

Mới nghe đến đây, bà Nga đã nổi cơn thịnh nộ: "Vợ mày nhưng là... con tao. Đừng tưởng cưới rồi muốn làm gì thì làm". Không cãi lại được mẹ, mọi ấm ức, Hoàng đổ hết lên đầu vợ. Mọi việc trong nhà, Hoàng để cho Yến tự quyết tất tần tật, vợ có phàn nàn, Hoàng lại "dỗi": "Thì mẹ muốn vậy, mẹ sợ tôi lấn lướt làm con gái rượu của bà khổ". Yến khuyên nhủ, ngọt nhạt hết lời nhưng Hoàng vẫn không nguôi giận. Nhà có hai vợ chồng son mà không khí gia đình chẳng mấy khi vui vẻ.

Nỗi khổ người "đứng giữa"

Yến từng nghe nói nhiều đến chuyện mẹ chồng, nàng dâu không ưa nhau làm cho người chồng đứng giữa phải chịu trận, không ngờ bây giờ cô phải lâm vào tình cảnh khó xử này. Sự bất hòa giữa chồng và mẹ làm cho cuộc sống của cô không lúc nào được yên. Bình thường, Hoàng đối xử với cô rất tốt, nhưng mỗi khi có mẹ vợ đến, anh lại giận dỗi, làm như đối xử tệ bạc với vợ lắm. Điều này làm mẹ Yến tức điên, bà chỉ trích con rể không tiếc lời.

Đã nhiều lần Yến tìm cách hàn gắn tình cảm giữa mẹ với chồng nhưng bất lực. Cứ thấy mặt anh con rể "trời đánh" là bà Nga lại "nói mát". Bà vẫn còn ức vụ hai vợ chồng "lừa" bà chuyện "trót dại" để cưới. Nếu có dịp gì, cả nhà quây quần thì cũng hiếm khi những bữa tụ họp đó diễn ra trong không khí vui vẻ, lúc nào cũng có một vài câu "đấu khẩu" giữa bà mẹ vợ và chàng rể.

Hoàng là đàn ông, anh có tự ái và sĩ diện của mình. Lúc nào chạm mặt mẹ vợ cũng phải nghe những bài thuyết giáo làm anh thấy mệt mỏi. Khi nào bà cũng so sánh anh với "con rể hụt" của bà. Nào là: "Thằng Hùng thế mà giỏi. Mới 30 tuổi mà đã có nhà, có xe. Chẳng bù cho con gái tôi, lấy phải chồng nghèo đến giờ vẫn còn phải ở nhà thuê". Khi khác thì: "Giá như con bé Yến nghe lời tôi thì bây giờ đã có xe hơi đi rồi không. Tự dưng đâm đầu vào chỗ khổ". Hoàng nghe những lời nói đó mà bầm gan tím ruột. Dù biết vợ "vô can" nhưng quá bức xúc nên Hoàng đã nhiều lần nổi cáu vô cớ với Yến.

Biết mẹ cũng chỉ vì thương mình nên mới hành xử như thế, nhưng trong thâm tâm, Yến thấy không bằng lòng với những việc làm của mẹ. Cô cố giải thích cho bà hiểu rằng, dù không có nhiều tiền nhưng Hoàng rất tốt, rất thương cô, hơn nữa, anh cũng là một người có chí tiến thủ. Bà Nga thấy con gái bênh chồng chằm chặp thì lại nổi nóng: "Tao làm tất cả vì lo cho mày. Thế mà còn bị chỉ trích. Thử hỏi một ngày nào đó, nó trèo đầu cưỡi cổ thì lúc ấy mới trắng mắt ra con ạ". Cứ thế, mọi cố gắng của Yến đều bị mẹ cô gạt bỏ.

Hoàng cũng thẳng thừng tuyên bố: "Nếu không có việc gì quá cần thiết thì đừng bảo anh sang nhà bố mẹ vợ, anh không thể cứ giả vờ tiếp chuyện khi bà cứ bóng gió chê bai vai trò làm chồng của anh trước mặt bao nhiêu người". Từ trước tới nay, chồng Yến chưa làm điều gì quá đáng trước mặt mẹ cô, dù bà đối xử với anh có tệ thế nào đi nữa. Giờ anh đã tuyên bố như thế, có nghĩa là cũng đã nín nhịn khá nhiều rồi. Yến vừa khuyên chồng, vừa "nịnh" mẹ, nhưng xem ra, quan hệ giữa mẹ vợ và con rể trong gia đình Yến lúc nào cũng "sôi sùng sục".

Kể từ khi cưới đến giờ, Yến chưa một ngày được bình yên. Những tưởng lấy được người mình yêu, có công việc ổn định, cuộc sống gia đình đối với Yến sẽ "xuôi chèo mát mái", nhưng sự ác cảm quá nhiều của mẹ cô với con rể đã khiến cho cuộc sống của vợ chồng cô bị đảo lộn. Mọi việc trong nhà tưởng đơn giản lại hóa phức tạp với những mâu thuẫn mới liên tục nảy sinh mà nguyên nhân cũng chỉ vì cái sự "ghét con rể" của mẹ Yến.

Thực tâm, Hoàng không muốn tranh cãi với mẹ vợ, nhưng bà cứ dồn anh vào thế bí. Còn về phần Yến, những lần nghe mẹ chỉ trích chồng, cô cũng "nóng cả mặt". Giá như mẹ Yến biết thương con gái theo kiểu khác thì chắc chẳn cuộc hôn nhân của cô đã hạnh phúc hơn rất nhiều.

Theo Eva

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

Dụ trẻ ham đọc sách


Chẳng hiểu sao từ nhỏ, cu Tí lại “ngại” đọc sách đến như thế. Nào là loại truyện tranh, câu đố thông minh, các loại sách kính vạn hoa, nhưng Tí hầu như chẳng động chạm đến quyển nào.

Con sợ đọc sách

Chẳng hiểu sao từ nhỏ, cu Tí lại “ngại” đọc sách đến như thế. Nào là loại truyện tranh, câu đố thông minh, các loại sách kính vạn hoa, nhưng Tí hầu như chẳng động chạm đến quyển nào. Mẹ mua về và Tí xếp vào đó cho đẹp.

Tí chỉ mê trò chơi điện tử ở máy tính của bố hay đợi xem quảng cáo trên tivi. Ngày mới đi học lớp một, mẹ đã nghĩ ra một cách để ép Tí thích đọc sách. Đó là mỗi tối, Tí phải ngồi đọc hết một quyển truyện mẹ mua hoặc ít nhất là ngồi yên lặng với quyển sách đó khoảng 30 phút.

Nhưng cũng vì thế mà Tí có vẻ sợ những quyển sách hơn. Cứ mỗi tối phải ngồi ôm một-quyển truyện đầy mầu sắc rực rỡ, đó cũng là “một hình phạt” đối với Tí. Ông bà nội Tí suốt ngày than thở: “Chẳng biết nó giống ai. Hồi xưa bố nó thích đọc sách là thế, không có sách mà đọc. Thế mà bây giờ nó có bao nhiêu loại sách mà lại không chịu đọc”.

Mẹ nên làm gì?


Mẹ cho bé làm quen với sách càng sớm càng tốt. Trẻ 1 tuổi đã có thể nhận biết những cuốn sách có tranh ảnh đẹp, màu sắc cuốn hút. Mẹ hãy dành thời gian kể những mẩu chuyện tranh đơn giản cùng lúc với việc giở cho con xem tranh ảnh về câu chuyện đó.

Mẹ nên thường xuyên đọc và kể chuyện cho con nghe. Sau khi đọc, mẹ cũng nên dành thời gian để kể lại câu chuyện đó và thông điệp mà câu chuyện muốn truyền tải. Không nên chỉ đọc cho bé nghe một cách máy móc, đọc cho xong nhiệm vụ.
Khuyến khích trẻ con tự kể lại câu chuyện theo ngôn ngữ của chúng. Nếu trẻ con có xé rách, làm nát, quăn mép sách, đừng vội la mắng con. Điều này sẽ khiến con chán và không muốn lại gần quyển sách vì sợ bố mẹ mắng.

Nên tìm hiểu xem con thích đọc thể loại sách/loại truyện thế nào. Và nếu có thể, hãy mua loại sách đó để khuyến khích con. Không nên ép con đọc những loại sách mà bố mẹ thích.

Hãy để nhiều loại sách trong tầm tay con để bất cứ khi nào thích, chúng có thể đọc ngay. Bố mẹ hãy để sách trong phòng bé, cùng với các đồ chơi để con cảm thấy việc đọc như một trò chơi thú vị. Nếu bạn không muốn chi nhiều tiền cho việc mua sách mới, hãy dạo qua hàng sách cũ hay mượn bạn bè, thư viện.

Mỗi dịp cuối tuần hay ngày nghỉ lễ, thay vì dẫn con đi siêu thị mua bánh kẹo, đồ chơi, có thể bớt chút thời gian để đưa con tới nhà sách. Điều đó sẽ giúp con quen dần với sách, thích sách hơn và thích đọc sách.

Ngoài sách báo, mẹ có thể mua cho con một số loại báo, tạp chí, phù hợp với lứa tuổi của con. Điều này sẽ giúp con hình thành thói quen đọc và tiếp nhận thông tin từ sách báo.

Không nên cấm đoán con không được xem tivi, chơi trò chơi mà chỉ chăm chăm vào đọc sách. Nếu làm như vậy, trẻ con sẽ rất sợ hãi và ngại đọc sách, coi đó như một cực hình. Hãy để con vui chơi thoải mái, theo một giờ nhất định và có quy định thời gian.

Có thể đăng ký cho con tham gia câu lạc bộ đọc sách dành cho trẻ em. Ở đây, bé có thể gặp gỡ những người có sở thích đọc sách giống con và con sẽ mau chóng học được đức tính tốt đó.
Điều quan trọng nhất là bố mẹ và những người lớn trong gia đình cũng có thói quen thích đọc sách, báo, tạp chí. Đó chính là tấm gương sáng nhất và biện pháp hiệu quả nhất để dạy con thích đọc sách. Hãy để đọc sách với trẻ là một niềm vui chứ không phải như việc nhà hay một bổn phận phải làm.

Theo Afamily

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Khơi dậy khả năng sáng tạo ở trẻ

Khơi dậy khả năng sáng tạo ở trẻ không chỉ kích thích quá trình tư duy mà còn khiến trẻ thích thú khi được tham gia các hoạt động vui chơi giải trí.

Tính sáng tạo ở trẻ có thể do bẩm sinh, nhưng phần lớn là do cơ thể dựa trên môi trường sống xung quanh. Khi trẻ 3 -5 tuổi là khoảng thời gian tính sáng tạo bộc lộ rõ nhất. Vì vậy, các bậc cha mẹ cần giúp trẻ phát huy và bồi dưỡng tài năng.

Vốn tính hiếu động, cùng trí tưởng tượng phong phú, trẻ có thể bôi vẽ lên tường, hay ghế sofa, đổ đầy nước ra nhà. Cảm giác lúc đấy của bạn thế nào? Chắc chắn sẽ khiến bạn rất cáu giận. Nhưng thay vì mắng mỏ chúng, bạn nên tạo cơ hội cho trẻ một khoảng không gian riêng trong nhà để trẻ được tự do vui chơi và thỏa sức sáng tạo. Trái lại, nếu bị cha mẹ cấm đoán, trẻ sẽ tỏ ra bướng bỉnh, không vâng lời.
Khi trẻ đang làm một công việc gì đó như vẽ tranh hay ghép hình, bạn không nên thúc đẩy trẻ với những động cơ bên ngoài như “Nếu con làm tốt, mẹ /bố sẽ thưởng kẹo”. Bạn nên nhớ, trẻ đang nỗ lực với các tác phẩm và muốn bộc lộ cho mọi người thấy khả năng, sự khéo léo của mình. Vì vậy, lời khen của bạn là rất cần thiết. Bạn hãy quan tâm, khen ngợi và khuyến khích nỗ lực của trẻ.

Hãy thể hiện niềm tự hào của bạn trong mỗi việc làm của trẻ, giúp trẻ có động lực và cảm giác vui vẻ trong quá trình sáng tạo của mình.

Nếu bạn đang làm việc nhà hoặc sửa chữa đồ đạc trong nhà, hãy để cho trẻ tham gia. Giúp trẻ tham gia vào các hoạt động có tính sáng tạo, với các công cụ và các thao tác khác nhau để trẻ học hỏi, phát huy trí tưởng tượng và khả năng sáng tạo.

Khuyến khích trẻ sáng tạo trong các đồ chơi. Ví dụ: bạn có thể đưa cho trẻ một tờ giấy, hãy quan sát xem trẻ có thể làm gì? Hãy gợi ý cho trẻ, với nhiều phương pháp như tạo ra một cái nôi cho búp bê, gấp thành máy bay giấy đơn giản…

Hãy để cho con bạn tiếp cận với các cuốn sách về nghệ thuật. Thường xuyên đưa trẻ đến các triển lãm nghệ thuật, xem các tài liệu liên quan đến nghệ thuật. Đó là khoảng thời gian giúp trẻ mở rộng khả năng sáng tạo.

Với trẻ, mọi thứ xung quanh đều trở nên lạ lẫm, trẻ sẽ không ngừng hỏi bạn, đây là dấu hiệu bộ não đang phát triển liên tục. Trẻ sẽ giống như “miếng bọt biển ngâm trong nước”, sẽ không ngừng học hỏi và nâng cao kiến thức. Thay vì trả lời một cách kiên nhẫn, hãy khuyến khích trẻ đặt thêm nhiều câu hỏi.

Nếu con bạn bắt đầu bộc lộ năng khiếu thực sự, bạn nên đưa trẻ đến các lớp học (nếu có thể) để phát huy khả năng, cho trẻ khoảng không gian để trẻ được thỏa sức khám phá.

Tại các thành phố lớn, không gian vui chơi cho trẻ thường bị bó hẹp trong bốn bức tường, cha mẹ lo sợ trẻ sẽ chạy ra ngoài đường, nhiều nguy hiểm thường trực. Chính sự bó buộc đó lại khiến cho trẻ hạn chế khả năng sáng tạo, trẻ sẽ kém năng động. Vào dịp nghỉ hè, bạn có thể đưa trẻ về thăm ông bà ở quê, không gian yên tĩnh, lại rộng rãi, trẻ sẽ thỏa sức vui đùa lại có thể gần gũi ông bà nhiều hơn.

Trẻ sẽ thực sự khỏe mạnh và thông minh nếu được cha mẹ chăm sóc đúng cách và đảm bảo đời sống tinh thần cho trẻ.
Theo Socola

Thứ Ba, 16 tháng 11, 2010

Không dùng thuốc co mạch chữa ngạt mũi cho trẻ nhỏ


Ðặc trưng của loại thuốc này là gây co mạch máu niêm mạc mũi, giảm xung huyết do đó làm cho mũi thông thoáng, dễ thở.

Tuy nhiên, ở người lớn, việc sử dụng thường xuyên, kéo dài sẽ dẫn đến tình trạng thiếu máu, chai lỳ niêm mạc, đòi hỏi phải tăng liều sử dụng.

Điều này gây nên căn bệnh viêm mũi do thuốc: Niêm mạc mũi bị xơ hóa, mất tính mềm mại, mất khả năng tự co hồi, giãn nở và mất khả năng đề kháng chống lại các vi khuẩn gây bệnh xâm nhập cơ thể qua đường mũi.
Ở trẻ em dưới 7 tuổi, việc sử dụng thuốc co mạch cần hết sức thận trọng vì có thể gây nên choáng và các biến chứng nặng nề, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.

Hầu hết các thuốc co mạch đều không được dùng cho trẻ em dưới 2 tuổi, thậm chí một số thuốc còn chống chỉ định dùng cho trẻ em dưới 15 tuổi (như rhinex 0,05%).

Ðối với trẻ nhỏ dưới 2 tuổi, sơ sinh và nhũ nhi, nếu bị ngạt tắc mũi thì không được tự ý dùng thuốc co mạch (ngay cả các thuốc có đề dùng cho trẻ em), mà phải đưa đến khám tại các cơ sở chuyên khoa Tai - mũi - họng.

Tại đây, bác sĩ sẽ pha một loại thuốc đặc biệt để dùng cho trẻ. Người bệnh tăng huyết áp cũng cần thận trọng khi sử dụng thuốc co mạch vì có thể gây nên một cơn tăng huyết áp do thuốc ngấm qua niêm mạc, vào mạch máu và gây tác dụng co mạch không chỉ ở mũi.

Theo PGS.TS Nguyễn Thị Ngọc Dinh - Bee.net

Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010

Ứng phó khi bé bị cảm lạnh

Bé bị chảy nước mũi hoặc ho không ngừng là triệu chứng do cơ thể bé đã nhiễm lạnh.

Cảm lạnh là bệnh khá phổ biến ở trẻ sơ sinh, nhất là trong thời tiết giao mùa như hiện nay. Trẻ có thể mắc bệnh trong một vài tuần khá dai dẳng với các triệu chứng ho, sổ mũi, viêm họng.

Nguyên nhân thường gặp

Cảm lạnh là bệnh nhiễm trùng do virus gây ra. Khi trẻ nhiễm virus, nếu cơ thể không có khả năng miễn dịch chống lại nó thì bé sẽ bị nhiễm lạnh.

Một số nguyên nhân phổ biến khiến trẻ mắc cảm lạnh:

- Trẻ bị nhiễm cảm lạnh do tiếp xúc trực tiếp với một người đã bị nhiễm.

- Các virus có thể lây lan khi một người mắc bệnh chạm vào miệng hoặc mũi của mình sau đó chạm vào trẻ mà không rửa tay.

- Bé cũng có thể nhiễm cảm lạnh do tiếp xúc với các bề mặt bị ô nhiễm như đồ chơi, đồ dùng, quần áo,...

- Dị ứng và hút thuốc thụ động cũng có thể làm trẻ bị ảnh hưởng.

- Thời tiết lạnh làm trẻ nhiễm lạnh do không khí thường khô và trẻ ở ngoài trời lâu, nhiều gió rất dễ bị cảm lạnh.
Các triệu chứng:

Đây là một số triệu chứng phổ biến khi bé mắc cảm lạnh:

- Các dấu hiệu đầu tiên của cảm lạnh thường là chảy nước mũi, hắt hơi và ho.

- Sốt do nhiễm trùng.

- Nghẹt mũi có thể dẫn đến khó thở.

- Cơ thể bé mệt mỏi, dễ cáu kỉnh, khó chịu và hôn mê.
Các biến chứng:

Cảm lạnh có thể dẫn đến một vài biến chứng cho trẻ. Mặc dù biến chứng này không phải phổ biến, nhưng cha mẹ cần luôn cảnh giác. Một trong những biến chứng phổ biến có thể xuất hiện ngay sau khi trẻ bị cảm lạnh là:

- Nguy cơ nhiễm trùng tai.

- Thở khò khè ngay cả khi con của bạn không có bệnh hen suyễn hoặc bệnh đường hô hấp khác.

- Viêm và nhiễm trùng xoang là những vấn đề liên quan.

- Các biến chứng nghiêm trọng từ cảm lạnh thông thường bao gồm viêm phổi, viêm tiểu phế quản, viêm thanh quản và viêm họng liên cầu khuẩn.

Biện pháp phòng ngừa:

Cách tốt nhất để chống lạnh là phòng ngừa với các biện pháp sau:

- Để trẻ không bị lây nhiễm bằng cách tránh tiếp xúc những người bị nhiễm lạnh.

- Luôn luôn giữ cho trẻ ấm áp và tránh tiếp xúc đối với trời lạnh bên ngoài.

- Nếu trẻ có dấu hiệu cảm lạnh, cho trẻ uống nhiều nước để giảm bớt tắc nghẽn thải độc tố khỏi cơ thể. Sử dụng nước muối sinh lý để giảm ngạt mũi của bé.

- Luôn luôn rửa tay trước khi cho trẻ ăn hoặc chăm sóc trẻ.

- Giữ đồ chơi và núm vú của trẻ sạch sẽ.
Biện pháp khắc phục:

Thuốc kháng sinh không đặc trị cho cảm lạnh. Cách tốt nhất bạn có thể giúp giảm bớt sự khó chịu của trẻ là giữ cho trẻ ấm nhất có thể và tham vấn bác sĩ.

Không bao giờ được dùng aspirin cho trẻ sơ sinh vì nó có thể gây ra các biến chứng khác. Hạ sốt cho trẻ bằng các biện pháp hạ nhiệt thông thường bằng khăn ấm.

Theo BC/Afamily

Chống sẹo thâm vết côn trùng đốt

Khi bị côn trùng đốt, nếu trong nọc đốt của côn trùng có axit, độc tố thì có thể gây tổn thương tại vết đốt.

Khi bị côn trùng đốt, tùy từng người, tùy mức độ tổn thương khác nhau mà có thể gây ra các vết tổn thương khác nhau.

Ở trẻ em, khi bị đốt, nổi bọng nước bé thường rất ngứa, nếu không kiềm chế được mà trẻ gãi nhiều khiến vết thương bị loét, nhiễm trùng… nên nguy cơ bị sẹo thâm cũng cao hơn ở người lớn.

Để xử lý vết côn trùng đốt ở trẻ em, tốt nhất cần hạn chế không để côn trùng đốt bé. Vì không chỉ gây ra tổn thương tại vết đốt, mà các loại côn trùng này, như muỗi cũng có thể truyền bệnh khác cho trẻ.

Còn khi đã bị đốt, đầu tiên, cần rửa sạch vết đốt cho trẻ bằng muối sinh lý. Tiếp đó nếu nổi bọng nước to, thì có thể dùng một chiếc kim sạch (tiệt trùng qua cồn) trích một nốt nhỏ (lưu ý, không để vỡ cả nốt phòng to mà chỉ trích một nốt nhỏ), rồi bôi kem có kết hợp thuốc kháng sinh và corticoid. Mỗi ngày chỉ cần bôi 2- 3 lần kem này và cũng không cần bôi kéo dài, chỉ khoảng 2 - 3 ngày.

Sau đó, với những trẻ vốn hay bị sẹo thâm thì có thể tiếp tục bôi loại kem dưỡng có chứa vitamin C, vitamin E hoặc sản phẩm có tế bào gốc, mục đích để vừa làm dịu da, chống rối loại sắc tố da, từ đó chống để lại sẹo thâm rất hiệu quả.

Cũng cần lưu ý, hãy luôn nhớ nhắc nhở trẻ không gãi tại nơi đốt, vì càng gãi, vết tổn thương càng dễ lan rộng, loét sâu và lâu liền hơn.

Giadinh

Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010

Điên đầu vì… con lười học


Hôm nào đi học về, Tin cũng phải làm bù bài ở lớp. Mẹ thì phải trực sẵn để mượn và phô tô vở của bạn lớp trưởng.

Đi học về là phải chép bài bù ở lớp


Tin đang học lớp 3 tại trường tiểu học Dịch Vọng A (Cầu Giấy - Hà Nội). Cậu rất nhanh nhẹn hoạt bát trong những lúc vui chơi. Nhưng chuyện học bài và ăn, mẹ phải “đánh vật” rất lâu. Ở lớp, môn nào Tin cũng viết thiếu bài, làm bài kiểm tra cũng bỏ dở bài.

Hôm nào đi học về, Tin cũng phải làm bù bài ở lớp. Mẹ thì phải trực sẵn để mượn và phô tô vở của bạn lớp trưởng. Cô giáo nhiều lần nhắc nhở Tin nhưng vẫn chưa sửa được thói xấu đó. Ở lớp, cô có đến tận, nhắc nhở thì Tin chịu khó chép bài. Cô đi khỏi, con lại mải nghịch cái bút, cái thước.

Mẹ Tin mất rất nhiều công sức và thời gian để dạy con. Có những đợt cứ đón con về từ cổng trường là đã thấy stress. Cứ nghĩ lại đánh vật với đống bài vở thiếu của con là đã mệt và đau đầu. Nhiều lúc lại xấu hổ không dám gặp cô giáo.

Học kỳ 1 đã quá nửa, mẹ Tin vẫn chưa biết làm thế nào để khắc phục tình trạng của Tin.

Còn mẹ Na lại lâm vào một “hoàn cảnh” khác. Na đang học lớp 2 nhưng nghịch và bướng kinh khủng. Tất cả các vở bài tập đến lớp, chẳng bao giờ con làm đủ. Ở lớp chỉ viết được vài dòng thôi.

Đến tôi về, mẹ ép mãi. Con thì vừa học vừa chơi. Thậm chí có hôm 11h hơn vẫn chưa xong bài. Đấy là Na chỉ làm bài ở lớp, chứ mẹ chẳng dám giao thêm bài nào.
Nhiều hôm mẹ quát con khản cả giọng, con cũng chẳng nghe cho. Cứ để ý đi đâu ấy. Đánh cũng chẳn ăn thua. Mẹ Na tâm sự: “Nói thật, con cũng thông minh, nhanh nhẹn, tự làm bài được, nhưng lười quá. Cô giáo cũng phải chịu thua”. Chẳng biết làm thế nào để con tập trung học, bớt bướng và bớt nghịch.

Bố mẹ hãy chọn những phương pháp phù hợp với con

Với con lười học, chán học, bố mẹ hãy tham khảo một số lời khuyên sau đây và tìm cho mình những phương pháp phù hợp nhé:

Xác định tầm quan trọng của việc học đối với con. Hãy kể cho con nghe những điển hình học tốt và những thành công của họ cũng như nêu những nhân vật không học đến nơi đến chốn và cuối cùng phải gánh chịu hậu quả.

Nói với con rằng, cả nhà sẽ không nhắc nhở con nhiều về chuyện học hành của con, thay vào đó con sẽ phải tự ý thức trách nhiệm của mình. Nếu không làm bài tập về nhà hoặc bị điểm kém khiến cô giáo phải nhắc nhở, trẻ sẽ bị phạt.

Ví dụ, con sẽ không được đi chơi cuối tuần với cả nhà hoặc bố mẹ đi xem phim vào buổi tối đẹp trời mà không có con để phạt cho con nhớ.

Lập thời gian biểu chính xác giờ giấc học tập của con. Đến giờ con sẽ phải ngồi vào bàn học một cách nghiêm túc.

Trước khi kết thúc bài học ở nhà, bạn hãy bớt chút thời gian để kiểm tra xem con có làm bài đúng và đầy đủ hay không. Trẻ còn nhỏ nên việc sát sao kiểm tra sẽ giúp trẻ có ý thức học tập hơn.

Khi trẻ chăm học, cha mẹ cần có những lời khen hoặc những món quà có ý nghĩa cho con.
Cần tạo cho con tâm lý thoải mái có như vậy trẻ mới có hứng thú học tập. Cha mẹ cần cố gắng kiềm chế bản thân, không nên quát mắng hay đánh con nếu con lười học. Vì như vậy chỉ làm trẻ sợ hãi và nản học thêm.

Theo Afamily

Thứ Tư, 10 tháng 11, 2010

Thuốc "yêu" bồi bổ sức khỏe

Quan niệm "chuyện ấy là chuyện nhỏ" xét trên mọi khía cạnh thì thật là sai lầm. Bởi, qua rất nhiều nghiên cứu, cuộc sống tình dục an toàn, đều đặn và khoa học sẽ đem lại cho bạn những ích lợi rất to lớn.

Yêu đương chính là một cách tập thể dục hấp dẫn nhất và cho kết quả khả quan nhất.

Khi “yêu nhau”, hầu hết các bộ phận của cơ thể như xương chậu, bắp đùi, mông, tay, cổ, ngực... đều được vận động. Mỗi một lần “gặp gỡ”, cơ thể sẽ tiêu hao 200 calo, tương đương với 15 phút chạy bộ. Nội tiết tố nam testosteron sẽ được sinh ra nhiều hơn trong thời gian này sẽ làm săn chắc cơ bắp và chống loãng xương; vùng xương chậu sẽ dẻo dai hơn, giúp giảm chứng tiểu tiện không tự chủ; giúp phụ nữ trở dạ dễ dàng hơn.

(Ảnh minh họa)
Nội tiết tố nam testosteron và nội tiết tố nữ estrogen đóng vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Cả hai loại hormon đều được gia tăng khi chúng ta yêu và tăng đột biến khi đạt được khoái cảm.

“Yêu đương” đều đặn mỗi tuần 2 lần, đặc biệt nếu cả hai lần bạn đều nhìn thấy thiên đường thì chắc chắn bạn sẽ trẻ lâu hơn bạn bè cùng trang lứa. Đó là do khi bạn đạt được đỉnh cao nhất của cảm xúc cũng là lúc cơ thể giải phóng một lượng lớn hormon DHEA (Dehydroepiandro sterone). DHEA giúp củng cố hệ thống miễn dịch, hồi phục các mô, giúp cho da tươi sáng, khoẻ khoắn.

Những nụ hôn, những cái vuốt ve âu yếm đã kích thích cơ thể sinh ra hormon cortisol - làm tăng lưu lượng máu, tăng lượng ôxy, giúp cơ thể dễ chịu và sảng khoái; hormon DHEA giúp giảm lo âu, giúp ngủ ngon, tăng cường khả năng chống đỡ và vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Khi đạt tới cực khoái, một làn sóng cảm giác yên bình và thư giãn sẽ xâm chiếm cơ thể (điều đó giải thích tại sao nam giới bình thường có cảm giác buồn ngủ sau “chuyện ấy”), đó chính là lúc con người thực sự giải phóng bản thân.

Những cặp vợ chồng quan hệ đều đặn thường thấy hạnh phúc và dễ dàng giải quyết các khó khăn. Họ thấy yêu đời và nhiều sức sống hơn và có thể giải quyết những khó khăn trong công việc, cuộc sống hằng ngày một cách hiệu quả hơn.

"Thuốc yêu" nếu dùng đều đặn mỗi tuần 2 - 3 lần còn giúp giảm các bệnh về tim mạch (tuy nhiên, những người sẵn có bệnh lý tim mạch như bệnh mạch vành, bệnh suy tim... cần tham khảo ý kiến của bác sĩ), tránh các bệnh cảm lạnh (do lượng kháng thể giúp tăng cường hệ thống miễn dịch cao hơn), kiểm soát bàng quang tốt hơn (do các cơ vòng được hoạt động, tập luyện thường xuyên), tốt cho hệ xương khớp, tránh nguy cơ mắc các bệnh tuyến tiền liệt ở nam giới.
Theo BS. Vũ Nhân
Sức khỏe&Đời sống

Thứ Hai, 8 tháng 11, 2010

Bổi bổ khi mang thai thế nào cho đúng?


Hầu hết bà mẹ mang thai đều tăng cường chế độ dinh dưỡng ngay từ đầu để cung cấp đủ chất cho con mình.

Thế nhưng, nên biết rằng chế độ dinh dưỡng cũng cần linh hoạt thay đổi để đáp ứng đúng lúc và đúng lượng cho nhu cầu trong từng giai đoạn phát triển của thai nhi…

Ba tháng đầu thai kỳ – Bé và bạn cần gì?

Sự khó chịu của những cơn “nghén” không thể so được với niềm hân hoan đón nhận tin con. Trong giai đoạn này, các cơ quan của bé bắt đầu hình thành, tim bé đã đập những nhịp đầu tiên trước cả khi bạn biết mình mang thai. Cơ cấu bữa ăn nên nhiều chất bột, vừa chất đạm, ít chất béo và nên bổ sung Protein, DHA, Omega 3& 6, Axid Folic, chất sắt, prebiotic (có đầy đủ trong sữa công thức dành cho bà bầu) để bé phát triển tốt nhất.

Ba tháng giữa thai kỳ - Khi các cơ quan của bé bắt đầu hoàn thiện


Tế bào não, tế bào thần kinh của bé đã bắt đầu phân chia và tăng nhanh không ngừng về số lượng; tuyến tiêu hóa, hình dạng phổi cũng dần hoàn thiện. Móng tay, móng chân và các chi của bé cũng phát triển cân đối. Giai đoạn này bạn đã ăn uống ngon miệng trở lại. Chế độ ăn lúc này nên nhiều chất sắt, i-ốt, vitamin C, acid folic, các vitamin nhóm B (có nhiều trong các loại rau xanh đậm, cam quýt…) và canxi (hải sản, các chế phẩm từ sữa). Vấn đề của giai đoạn này là bạn rất dễ bị táo bón do thay đổi hoóc môn, vì vậy cần lưu ý bổ sung chất xơ (Prebiotics) để tăng sức khỏe đường ruột.

Ba tháng cuối thai kỳ - Bé sẵn sàng

Đây là giai đoạn cơ thể bé trở nên hoàn thiện để đến với vòng tay chờ đợi của bạn và gia đình. Não của bé đã trưởng thành và hệ thần kinh bắt đầu điều khiển một số hệ cơ quan. Không những có thể khua chân múa tay mà bé còn có thể xoay người trong tử cung của mẹ, đầu bé dần quay xuống dưới để sẵn sàng ra đời. Cảm giác khó chịu, nặng nề trong giai đoạn này rất dễ khiến bạn mệt mỏi, mẹ nên nhớ uống sữa công thức đều đặn để luôn không ngừng cung cấp dưỡng chất cho cả mẹ và con, chuẩn bị cho việc vượt cạn nhé!

Theo Eva

Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2010

Trò chuyện để trẻ thông minh


Ngôn ngữ giúp hình phát triển khả năng suy nghĩ của trẻ. Trò chuyện, cho tiếp xúc, tham gia trò chơi, tiếp cận các tình huống thực tế… là những cách giúp trẻ phát triển ngôn ngữ.

Cuộc sống bận rộn khiến các ông bố bà mẹ không còn thời gian để gần gũi, chuyện trò, hay lắng nghe những quan tâm của trẻ. Trong khi đó, bác sĩ Thái Thanh Thủy, Trưởng khoa Tâm lý, Bệnh viện Nhi đồng 2, TP HCM, cho biết: “Các công trình nghiên cứu đã chứng minh, trong gia đình nếu bố mẹ thường xuyên trò chuyện với trẻ, trả lời rõ ràng, cụ thể những điều trẻ thắc mắc muốn biết, thì sẽ giúp khả năng phát triển ngôn ngữ nhanh hơn bé không được bố mẹ quan tâm, gần gũi trò chuyện”.

Cũng theo bác sĩ Thủy, thời điểm trẻ tròn một tuổi được xem là giai đoạn quan trọng trong việc xây dựng nền tảng vững chắc cho sự phát triển ngôn ngữ sau này. Bởi vì, con người sẽ học hỏi qua sự lắng nghe những âm thanh ở bước đầu tiên; nghe những âm thanh chung quanh mình, rồi từ đó hình thành nên kỹ năng nói.

Bác sĩ cũng lưu ý, khi nói chuyện với trẻ, cha mẹ nên cúi thấp ngang tầm bé, làm sao để trẻ thấy mặt và miệng của cha mẹ đang nói. Người lớn cần nói những từ vựng rõ ràng, rõ từng lời, từng chữ, không nói quá lớn hoặc quá nhỏ, cũng không nói quá chậm hoặc quá nhanh. Ban đầu, khi nói chuyện cùng trẻ cần chọn những từ ngắn, đơn giản, thật dễ hiểu; và cần khởi đầu câu chuyện từ những chủ đề mà trẻ quan tâm, thích thú. Khi trẻ nói được những từ ngắn, thì từ từ nói những từ vựng dài hơn…

Phát triển ngôn ngữ qua những tình huống thực tế

Các chuyên gia nhi khoa cho rằng, sự phát triển ngôn ngữ sẽ tác động đến phát triển các lĩnh vực khác của trẻ. Lý do, ngôn ngữ giúp hình thành khả năng suy nghĩ và giải quyết vấn đề, ngoài ra còn hỗ trợ trong việc thể hiện tình cảm và cảm nhận của trẻ. Giúp trẻ phát triển ngôn ngữ qua những tình huống thực tế là điều rất quan trọng. Chẳng hạn như đọc sách cho trẻ nghe; tham gia các trò chơi cùng bé (qua các trò chơi trẻ cũng sẽ phong phú thêm vốn ngôn ngữ, từ vựng); cho nghe nhạc…

Các nhà chuyên môn ghi nhận, những trẻ dưới 6 tháng tuổi cũng đã bắt đầu cảm nhận được về những từ, câu hát mà bố mẹ lặp đi lặp lại với bé nhiều lần. Đó là những cảm nhận về ngôn ngữ ở thời điểm đầu đời của trẻ. Bố mẹ cần đọc truyện cho trẻ nghe từ khi bé còn nhỏ, còn chưa hiểu được câu chuyện, nhưng đó là lúc giúp bé phát triển ngôn ngữ một cách tự nhiên.

Trong quá trình chơi, bố mẹ chỉ ra và gọi tên các đồ vật, thú cưng cũng là cách giúp bé phát triển ngôn ngữ của mình. Hay cho trẻ nghe tiếng chim hót, tiếng đàn, tiếng nước chảy, rồi qua đó nói cho trẻ nghe âm thanh vừa nghe là âm thanh gì…

Quá trình trẻ học nói và hiểu từ luôn cần có sự tương tác từ các đồ vật, tình huống. Chẳng hạn như khi cho trẻ bú hay cho trẻ ăn thì nói “mum mum”. Hay qua nhiều lần chơi, cầm nắm các đồ vật, trẻ sẽ chú ý đến từ, ngôn ngữ để rồi phát âm và gọi tên đồ vật…
Những tình huống thực tế ấy được các nhà chuyên môn gọi là “Chơi mà học, học mà chơi” là như vậy.

Theo Vnexpress

Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010

Thu 2 triệu xe đẩy trẻ em vì gây tử vong

Hãng sản xuất sản phẩm dành cho trẻ em Graco cảnh báo khách hàng ngưng sử dụng và cho thu hồi khoảng 2 triệu chiếc xe đẩy trẻ em Quattro và MetroLite, sau khi 4 trẻ em tử vong khi dùng xe đẩy này.

Theo Cơ quan an toàn sản phẩm tiêu dùng Mỹ, khi không được đặt vào đúng vị trí trong xe đẩy, trẻ dễ bị trượt xuống khay đỡ của xe, khiến trẻ bị nghẹt và bị thương. 4 trẻ em thiệt mạng và 5 trẻ em khác bị bầm tím, đứt tay chân và khó thở khi sử dụng xe.
Các sản phẩm thu hồi được sản xuất trước tháng 7/2007. Graco bị khách hàng chỉ trích vì đến nay mới cho thu hồi sản phẩm trong khi nhận được các ca báo cáo tử vong và thương tích từ năm 2003 đến 2005.

Đầu năm nay, hãng này cũng cho thu hồi 1,5 triệu chiếc xe đẩy trẻ em Passage, Alano và Spree vì lỗi thiết kế khiến 5 trẻ em bị đứt ngón tay.
Theo TBKTSG/ CSM/Bee.net

Thứ Ba, 2 tháng 11, 2010

Khi bố nuôi con gái


Khoảng cách giới tính khiến anh ngại quan tâm, giúp đỡ con gái khi vào tuổi dậy thì, khiến con cô đơn và tủi thân… Đó là một số ít những trúc trắc của bố khi sống đơn thân cùng con gái.

Li hôn vì vợ ngoại tình, anh Hải (ở Giáp Bát- Hà Nội) đã sống đơn thân từ 7 năm nay và đảm nhận nuôi con gái, lúc đó mới được 5 tuổi.

Anh kể: “Những ngày đầu tiên sống đơn thân đúng là thử thách, nhiều chuyện bi hài không tả nổi.”

Tài nấu nướng của anh thường xuyên cho ra đời những món sống, khê hoặc “điệp khúc”.

Những khi con ốm, anh thành bà bảo mẫu thực sự, thức đêm trông con, vật lộn với việc vệ sinh, tắm rửa cho con. Hai bố con thi nhau gầy xọp đi. Thế nhưng anh sĩ diện, không nhờ vợ bao giờ.

Nhiều hôm, anh đến cơ quan với hai mắt thâm quầng. Lâu dần thành quen, đồng nghiệp tặng anh danh hiệu “ông bố giỏi… làm mẹ”.

Chuyện hài và bi nhất xảy ra khi con gái anh bước sang tuổi 12. Một buổi sáng, anh giật mình tỉnh dậy vì tiếng gọi “Bố ơi!” thất thanh của con. Vội vàng chạy sang, anh thấy con gái rượu đang ngồi khóc hu hu ngay cạnh cái ga giường đỏ vết máu.

Anh nín cười, kiên nhẫn ngồi giải thích và trấn an con. Sau đó, hai bố con dắt nhau đi mua băng vệ sinh và anh tiếp tục “làm mẹ”, hướng dẫn con vệ sinh trong những ngày đèn đỏ.

Nhưng dường như con gái anh cảm nhận mình “đã lớn” nên ngại để bố chăm sóc. Nhìn con gái lóng ngóng tự làm lấy mọi việc, anh hiểu đến lúc cần người bên cạnh giúp đỡ con khi bước vào tuổi dậy thì. Tới đây, anh Hải mới chịu nhờ vợ tư vấn cho con, mời mẹ ở quê lên bầu bạn với cháu.

Bố làm mẹ, làm bạn

Trong thực tế, không phải ông bố nào cũng tinh tế, tỉ mỉ và chu toàn như anh Hải nên có người chỉ quan tâm con nhiều ở đời sống vật chất.

Chuyên viên tư vấn tâm lý Võ Thanh Giang, trung tâm tư vấn Linh Tâm kể: Đã có nhiều trường hợp, sự hạn chế trong việc chăm sóc và thể hiện tình cảm của bố khiến con gái cảm thấy rất cô đơn trong cuộc sống.

Chị từng gặp một trường hợp người bố gọi đến tư vấn: Từ khi li hôn, con gái anh vốn rất nhí nhảnh trở nên trầm tính, ít nói.

Là đàn ông, anh không biết thể hiện những tình cảm yêu thương sao cho con hiểu, khiến cô bé rất ít chia sẻ với bố. Chỉ có cuộc sống vật chất là đầy đủ.

Chính vì luôn thấy trống trải, cô đơn nên con gái anh dễ dàng sa vào chuyện yêu đương với một thanh niên hư hỏng khi mới học lớp 8. Anh ngăn cấm, cô bé nói với bố: cậu con trai đó mới khiến cô cảm thấy được hiểu, được chia sẻ và bớt buồn tủi.

Lúc này, anh nhận thấy sự vô tâm của mình đã tạo ra khoảng cách cha con, đánh rơi mất vị trí của mình trong lòng con khi cô bé gần như chỉ nghe theo lời người yêu, sẵn sàng bỏ nhà đi nếu bố tiếp tục ngăn cản.

Một trường hợp khác, sau li hôn, cả bố và mẹ đều không thôi dằn vặt nhau về lỗi của từng người trong quá khứ.

Con gái ở với bố không được mẹ quan tâm và từ nhỏ đến lớn, gần như một mình học hành, tự chăm sóc bản thân, một mình với những vui buồn ở trường lớp. Mỗi lúc bố rảnh, bố lại bận đôi co với mẹ.

Từ đó, mọi cuộc trò chuyện của hai bố con kết thúc bằng những cuộc cãi vã và cô bé bỏ nhà đi “dạt”. Đến khi bố nhận ra sự tổn thương của con thì con gái đã thuộc về một thế giới khác của đám thanh niên đua đòi, chơi bời hư hỏng.

Tinh tế như bố...chăm con gái

Chị Thanh Giang chia sẻ:

Đàn ông thường khó thể hiện tình yêu thương bằng lời nói và những cử chỉ ôm ấp, vỗ về với con cái, nhất là khi chúng lớn. Khi phải nuôi con một mình, họ mới biết rằng có vô số những tiểu tiết chăm sóc con. Trước đây, họ thường tham gia dạy con những điều “lớn lao”.

Vì vậy, khi bố đối diện với thử tháchh nuôi con một mình, bố hãy cố gắng thay đổi bản thân.

Nếu bố vẫn dành cho con những tình cảm đầy ắp thì con trẻ sẽ vẫn thấy yêu thương tràn đầy quanh chúng.

Chỉ cần những việc làm nhỏ bé của bố như giúp con chải tóc, đưa con đi chơi, đi mua quần áo, dành thời gian trò chuyện cùng con… là con trẻ đã rất hạnh phúc.

Khi chăm sóc con gái, nghĩa là bố hãy sẵn sàng đối mặt với tuổi dậy thì phức tạp của con, để giúp đỡ và bảo vệ con đi qua giai đoạn này, cả về sinh lý lẫn tâm lý. Nếu không được định hướng, trẻ sẽ cảm thấy cô đơn về tinh thần, thậm chí đến mức trầm cảm, ảnh hưởng đến tính cách, khả năng hoà đồng và sức khoẻ sau này.

Bố hãy nhớ chủ động đón tuổi dậy thì cùng con. Lúc này, không có ai gần con gái như bố nên những việc làm của bố như mua cho con gói băng vệ sinh, tặng con những cuốn sách giới tính sẽ khiến con rất cảm động.

Là bố, thật khó và đôi khi thật ngại, vì khoảng cách giới tính. Nhưng bố có nhiều cách để làm việc này.

Chị Thanh Giang từng biết một ông bố đã hành xử rất thông minh khi một mình anh phải nuôi con gái đang lớn.

Thời gian đầu, anh ghi nhớ chu kỳ, chuẩn bị những gói băng vệ sinh để sẵn trong tủ áo riêng của con gái. Anh luôn chủ động trò chuyện cùng con mỗi khi thấy con vui hay buồn.

Mua những quyển sách hay về tuổi mới lớn, anh đặt lên bàn con với những lời nhắn. Thậm chí, anh đã tặng con cả bộ đồ bikini cùng với dòng chữ: “Bố không biết con mặc cỡ bao nhiêu. Nếu không vừa, con cho bố biết để đổi nhé!”…

Những giao tiếp tế nhị thường được anh thông qua tin nhắn. Dần dần, con gái anh coi bố như người bạn tâm giao, mọi chuyện đều chia sẻ với bố.

Bố và con gái sẽ là một tình bạn lớn khiến con gái thấy bình yên và rất hạnh phúc. Con gái sẽ học được sự mạnh mẽ và tinh tế của bố. Vì vậy các ông bố khi nuôi con gái một mình hãy cố gắng vừa làm bố, vừa làm mẹ của con mình.

Theo VietNamNet

Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2010

Con chảy nhiều nước dãi... là có bệnh



Từ khi 5 tháng, bé Hin suốt ngày chảy nước dãi. Ông bà bảo Hin sắp mọc răng, nhưng mà mãi chẳng thấy cái nào. Dãi thì ngày càng chảy nhiều hơn.

Nhiều bé cũng hay bị chảy nước dãi. Đó là một vấn đề thường gặp ở trẻ nhỏ. Nhưng nếu quá 5 tuổi mà trẻ vẫn bị chảy nước dãi thường xuyên thì cũng là có vấn đề. Bố mẹ cần lưu ý xem tại sao con lại chảy nước dãi nhé!

Chảy nước dãi có thể xảy ra do trục trặc trong khi nuốt, do sự tích tụ của nước bọt ở phía trước miệng quá nhiều, do nói nhiều, điều khiển xúc giác và kiểm soát môi không tốt.

Mọc răng

Mọc răng là nguyên nhân phổ biến của chảy nước dãi. Đây là hiện tượng sinh lý. Một số triệu chứng của mọc răng là trẻ thích nhai tất cả mọi thứ, khó chịu, thiếu ngủ và bồn chồn. Khi nào răng mọc đủ dần, khoang miệng sâu hơn, động tác nuốt thành thục hơn, hiện tượng chảy dãi sẽ dần biến mất

Viêm mũi dị ứng

Có 10-20% trẻ em bị viêm mũi dị ứng mỗi năm. Viêm mũi dị ứng được chia làm hai loại, viêm mũi dị ứng theo mùa do phấn hoa và cỏ hoặc viêm mũi dị ứng lâu năm do bụi. Các triệu chứng của viêm mũi dị ứng bao gồm hắt hơi và ngứa mũi, mắt và cổ họng sưng, chảy nước mắt. Nếu bạn thấy con có các triệu chứng này và chảy nước dãi nhiều, nên đưa trẻ đến bác sỹ nhi khoa để kiểm tra và điều trị kịp thời.

Bại não

Bại não là một rối loạn thường gặp ở trẻ dưới 3 tuổi. Bại não đi kèm với chức năng vận động và co thắt không kiểm soát. Bẩm sinh trẻ gặp các vấn đề về não, vàng da, chấn thương đầu và dị tật bẩm sinh đều có thể bị bại não. Nếu bị mắc bệnh này, trẻ sẽ tiết nước bọt nhiều hơn bình thường.

Các nguyên nhân khác
Ngoài ra, còn có một số nguyên nhân khác gây chảy nước dãi như do nhiễm khuẩn, nhiễu siêu vi, tổn thương bẩm sinh, liệt hay do các rối loạn về răng miệng.

Giúp bé bớt chảy nước dãi

Vệ sinh răng miệng tốt giúp ngăn ngừa chảy nước dãi quá nhiều. Hãy cung cấp cho trẻ một chiếc khăn sạch để nhai, massage nướu răng nhẹ nhàng bằng ngón tay của bạn để giảm khó chịu cho trẻ mọc răng. Nên đeo yếm dãi, dùng khăn lau miệng nhẹ nhàng cho bé thường xuyên.

Nếu trẻ chảy nước dãi quá nhiều nhưng không phải vì mọc răng, bạn có thể dùng một số loại thuốc cho trẻ, tuy nhiên, liều lượng và cách dùng phải dưới sự chỉ dẫn nghiêm ngặt của bác sỹ chuyên khoa tai mũi họng.

Một số tác dụng phụ làm khô mũi, miệng và nhịp tim chậm, hoặc gây táo bón và khô miệng. Nếu con bạn bị đầy hơi hoặc có vấn đề về tiêu hóa thì không nên dùng bất kỳ loại thuốc nào cả.
Ngoài ra các bạn nên thường xuyên cho trẻ đeo yếm dãi để hạn chế nước dãi bị ngấm vào người gây ẩm ướt khiến bé dễ bị cảm lạnh, lâu dần sẽ dẫn đến viêm phổi mãn tính rất khó điều trị.

Theo Afamily

Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2010

Trẻ chậm lớn do lạm dụng thuốc kích thích ăn


Tại khoa Dinh dưỡng BV Nhi Đồng, mỗi tháng tiếp nhận từ 3.000-5.000 trường hợp trẻ em bị suy dinh dưỡng. Nhiều trường hợp trẻ suy dinh dưỡng nặng do phụ huynh cho sử dụng thuốc kích thích ăn.

Bế đứa con 16 tháng trên tay, đang ngồi chờ đến lượt khám dinh dưỡng tại Trung tâm Dinh dưỡng TPHCM, chị N.P.P - 29 tuổi, trú tại quận Phú Nhuận - cho biết: “Lúc 12 tháng tuổi, cháu nặng 9kg. Nhưng khi sang đến tháng 16, số cân nặng của cháu chỉ lên được 100 gram. Mỗi ngày cháu uống 400ml sữa, ăn 3 bữa cháo nhưng vẫn không cải thiện cân nặng.

Lúc 13 tháng, tôi nghe nhiều người mách uống thuốc bổ sung vitamin, mua hàng xách tay từ nước ngoài mang về hiệu P... giá 270.000 đồng/lọ, cháu sẽ mau tăng cân và phát triển chiều cao. Tuy nhiên, uống một thời gian thấy cháu càng biếng ăn và xanh xao hơn...”.

Cũng tại khu vực chờ khám, chúng tôi gặp chị H - nhà ở đường 3 tháng 2, quận 11 - có hai con sinh đôi “hạt tiêu” như nhau. Chị H cho biết, thấy con biếng ăn, chị ra chợ dược phẩm ở quận 11 mua thuốc kích thích ăn. Người bán giới thiệu cả chục mặt hàng. Tuy nhiên, khi chị mua lọ thuốc hiệu Ste...về cho trẻ uống thì cháu tiêu chảy kéo dài, ăn uống kém, lúc nào cũng mệt lả...

Theo BS Nguyễn Thị Hoa - khoa Dinh dưỡng BV Nhi Đồng 1 TPHCM - rất nhiều trẻ đến khám bởi tình trạng lạm dụng thuốc kích thích vô tội vạ của phụ huynh, khiến con phải mang họa.

Trung bình mỗi tháng, BV Nhi Đồng 1 tiếp nhận khoảng 3.000 trẻ đến khám và tư vấn dinh dưỡng, 70% trong đó đến khám vì biếng ăn, còn lại là chậm tăng cân. “Nhiều trường hợp nghe theo quảng cáo, tự ý mua thuốc cho con uống mà không có sự chỉ định của bác sĩ, khiến nhiều trẻ bị phù thũng và thêm một số bệnh lý khác” - bác sĩ Hoa cho biết.

Biếng ăn do bệnh lý hay tâm lý?

Theo các BS, trẻ biếng ăn có nhiều nguyên nhân và trước tiên phụ huynh phải tìm được nguyên nhân mới trị được bệnh. Biếng ăn ở trẻ có các dạng do bệnh, do khẩu vị, do thay đổi thời tiết, mọc răng, chích ngừa.

Các BS BV Nhi Đồng 2 còn cho biết, nhiều phụ huynh không có thời gian chuẩn bị thức ăn cho trẻ nên cứ nấu cháo trắng, xay thịt, cà rốt, khoai tây đổ vào và ngày nào cũng bắt trẻ ăn vì nghĩ đây là những chất bổ dưỡng.

Tuy nhiên, khi thấy món cháo là trẻ khóc thét và không chịu mở miệng. Hoặc trẻ thường thích ăn nhạt, nhưng các bà mẹ thích nêm mắm muối theo khẩu vị của mình, do đó trẻ từ chối thức ăn...
Trẻ bị thiếu chất dinh dưỡng như thiếu máu, thiếu kẽm, thiếu vitamin..., cần bổ sung các loại thuốc bổ. Tuy nhiên, không nên tự động mua thuốc vì phải biết chính xác trẻ thiếu chất gì để bổ sung. Nếu bổ sung những thuốc có chất mà trẻ không thiếu thì trẻ sẽ biếng ăn hơn. Khi uống đúng loại thuốc, trẻ sẽ ăn ngon hơn.

Tuy nhiên, những loại thuốc này không gọi là “thuốc kích thích ăn” mà chỉ gọi là thuốc bổ (bổ sung vitamin và muối khoáng) mà thôi.

Theo Lao động

Thứ Năm, 28 tháng 10, 2010

Ho do thời tiết



Bác sĩ Hoàng Minh Thu, Trưởng khoa khám Nhi, Bệnh viện Xanh Pôn (Hà Nội) cho biết, thời tiết giao mùa như hiện nay khiến trẻ dễ bị ho kéo dài dù không bị viêm nhiễm gì.
Không nên tự kê kháng sinh

Bé Nguyễn Trần Hải, 4 tuổi, được mẹ đưa đến Bệnh viện Xanh Pôn khám do bị ho hơn một tuần không khỏi. Trước đó, bé Hải đã được mẹ cho đi khám tại phòng khám ở địa phương nhưng bác sĩ cho biết bé không bị viêm nhiễm gì nên kê một số thuốc dị ứng, thuốc bổ.

Sau khi đọc hướng dẫn sử dụng các loại thuốc bác sĩ kê, mẹ bé Hải quyết không cho con uống và cho con lên tuyến trên khám vì nghĩ rằng bác sĩ kê không chuẩn. Tại Bệnh viện Xanh Pôn, bé Hải cũng được bác sĩ kết luận là không bị viêm đường hô hấp, mà ho là do bị kích ứng thời tiết.

BS Hoàng Minh Thu cho biết, nhiều bậc cha mẹ đã tỏ ra lo lắng giống như mẹ bé Hải khi thấy con ho kéo dài không khỏi. Có nhiều người còn tự ý ra hiệu thuốc mua thuốc kháng sinh cho con uống dù trẻ chẳng bị viêm nhiễm gì. Điều này rất nguy hiểm cho trẻ.

Bác sĩ Cấn Phú Nhuận, Trưởng khoa Khám bệnh, Bệnh viện Nhi TƯ cũng cho biết, có rất nhiều trẻ bị ho kéo dài nhưng khi xét nghiệm thì không mắc bệnh gì. Nguyên nhân là do thời tiết thay đổi liên tục, ảnh hưởng đến sức khỏe. Những bé dưới 3 tuổi, hệ hô hấp còn yếu ớt, sức đề kháng cũng kém là đối tượng dễ phản ứng với điều kiện thời tiết, biểu hiện bằng ho.

Trẻ bị ho dị ứng thường ho thành cơn, nhất là trước khi đi ngủ, sau khi ngủ dậy, hay lúc chuyển tư thế. Ho do viêm nhiễm thường là trẻ hay sốt, có thể có đờm đục, đờm xanh. Trẻ ho do kích ứng thời tiết thường có rất nhiều đờm nhưng là đờm trong, không sốt, khi xét nghiệm thì bạch cầu không tăng. Ho dị ứng tuy không nguy hiểm nhưng nếu không biết chăm sóc đúng cách, có thể bị bội nhiễm, dẫn đến viêm phế quản, viêm phổi...

Cách làm dịu cơn ho

“Do đường hô hấp của trẻ rất nhạy cảm với thời tiết, cộng thêm khả năng miễn dịch còn kém nên trẻ rất dễ bị bệnh khi thời tiết giao mùa.

Một nguyên nhân nữa là do tốc độ đô thị hóa, khói bụi nhiều, bầu không khí bị ô nhiễm cũng khiến trẻ dễ mắc bệnh liên quan đến đường hô hấp”, bác sĩ Cấn Phú Nhuận cho biết.
Bác sĩ Vũ Thị Việt, Khoa Hô hấp, Bệnh viện Nhi TƯ cho biết, những trường hợp ho do dị ứng thời tiết cần được điều trị bằng thuốc dị ứng.

Ngoài ra, vì trẻ thường nhiều đờm, nên cần làm cho các bé sổ được đờm ra, có thể bằng siro ho long đờm hay vỗ rung bằng cách: Người lớn khum bàn tay lại rồi vỗ đều vào vùng lưng bé, phần giữa hai bả vai, làm nhịp nhàng liên tục.

Sau động tác này, trẻ có thể sẽ ho nhiều và nôn, khạc ra đờm nên cần làm lúc trẻ đói, tốt nhất là buổi sáng ngủ dậy, khi bé chưa ăn gì. Với những trẻ không tự khạc được đờm, mẹ có thể kích thích cho bé nôn, có thể bằng cách dùng khăn mỏng sạch lau nhẹ nhàng khoang miệng, lưỡi, kích thích nhẹ vào họng...

Các bác sĩ cũng lưu ý, khi thấy trẻ bị viêm mũi họng dị ứng, hắt hơi nhiều, có mủ đặc có thể xông họng để làm sạch đường thở, giảm bớt chất nhầy tồn đọng, hỗ trợ điều trị bệnh. Tuy nhiên, không được lạm dụng, tránh gây hỏng niêm mạc vùng mũi họng của trẻ vì bộ phận này chưa phát triển hoàn thiện.

Để phòng bệnh, theo bác sĩ Hoàng Minh Thu, cha mẹ nên chăm sóc mũi họng thường xuyên cho trẻ bằng nước muối sinh lý vào mỗi buổi sáng sau khi thức dậy và buổi tối trước khi đi ngủ. Tránh đưa trẻ đến chỗ đông người, khi ra ngoài đường cần đeo khẩu trang.

Ngoài ra, do thời tiết hanh khô nên cần cho trẻ uống nhiều nước và ăn uống đủ chất. Khi bé bị ho mà không kèm các dấu hiệu sốt, mệt mỏi, có thể cho trẻ uống thuốc ho long đờm. Nếu sau 3 ngày trẻ vẫn không đỡ ho, phụ huynh cần cho con đi khám để được bác sĩ chẩn đoán đúng bệnh và cho thuốc phù hợp, không nên tự ý mua thuốc điều trị.

Mai Thúy

Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010

“Tiền bạc phân minh, ái tình sòng phẳng”


Không phải vô cớ người ta nghĩ ra điều đó. Bài học này đã được đúc kết từ “kinh nghiệm đau thương” của không ít cặp đôi khi đối diện với vấn đề tiền bạc. Các sai lầm phổ biến của họ là:

Né tránh vấn đề tiền bạc

Mới yêu, đôi bên đều rất hào phóng trong chuyện tiền bạc, miễn sao thấy thoải mái. Dần dà khi mối quan hệ sâu sắc hơn, khó tránh khỏi phải đề cập tới chuyện tiêu xài. Nếu cứ tránh né thì vô hình chung đã tạo mâu thuẫn tiềm ẩn giữa hai người. Tài chính sẽ chi phối khá nhiều đến cuộc sống hôn nhân, không học cách đối diện với nó không thể đi đến một kết thúc nghiêm túc cho mối quan hệ được.

Hãy thể hiện cho đối phương thấy cách nghĩ, quan điểm của mình về tiền bạc để xem liệu mức độ hòa hợp đến đâu. Từ đó tìm ra điểm chung giữa hai phía, tốt cho cuộc sống hôn nhân sau này, khi mà những điều lãng mạn đã trở về với thực tế.

Quá sòng phẳng

Về cơ bản, khi đang yêu, nguyên tắc “cam-pu-chia” là công bằng nhất. Tuy nhiên, nếu cứ mạnh ai người ấy làm, không quan tâm góp ý cho nhau sẽ hình thành thói quen ích kỷ, sau này khó hòa hợp.

Nên biết rõ thu nhập của đôi bên, quan tâm, hỗ trợ nhau trong việc sử dụng tiền. Nguyên tắc vẫn là độc lập về vật chất, tuy nhiên đôi bên nên dần trao đổi vấn đề này để tìm cách dung hòa, xây dựng nền tảng cho cuộc sống gia đình về sau.

Không ngần ngại dùng chung

Khi mối quan hệ tiến triển tốt đẹp hơn, hai bên không ngần ngại dùng chung tiền bạc, có thể để một trong hai người quản lý tiền. Điều này sẽ dẫn tới phát sinh tâm lý dựa dẫm, ỷ lại vào đối phương.

Muốn toàn quyền quản lý tiền bạc

“ Của chồng công vợ”, sau này sẽ là như vậy thì tại sao bây giờ khi yêu nhau lại không thể? Đó là tâm lý của nhiều đôi trai gái.

Theo các chuyên gia tâm lý, nếu một bên lúc nào cũng muốn giành quyền quản lý tuyệt đối tiền bạc, sau một thời gian sẽ làm mất cân bằng mối quan hệ đôi bên.

Nếu muốn quản lý, nên thường xuyên công khai số tiền thu chi, và nên nhớ rằng mặc dù mình có quyền quản lý đối phương, số tiền kia vẫn là của họ, nên tôn trọng quyền quyết định của họ.

Hào phóng cho đối phương mượn tiền

Tiền bạc vốn dĩ đã là vấn đề nhạy cảm, vay trả rất phức tạp. Hơn nữa khi yêu nhau, vấn đề này lại càng khó có thể rạch ròi.

Đôi bên tin tưởng lẫn nhau, giúp đỡ nhau lúc khó khăn là chuyện rất bình thường, tuy nhiên cần phải phân định rõ ràng. Cần thẳng thắn trao đổi với nhau, tránh tình trạng bị lợi dụng.

Dân Trí

Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

Chị đã phản bội anh như thế...


Chị định quay lui, nhưng anh đã choàng tay qua vòng eo chị. Khi cánh cửa vừa khép lại, anh ôm riết chị vào người, chị như bị cuốn đi trong cơn mê đắm với người tình.

Đã không biết bao nhiêu lần rồi, chị không thể làm chủ được mình như thế.

Họ quen biết nhau gần hai năm nay. Chị là một phụ nữ có học, thông minh, thành đạt. Hoàn cảnh oái oăm đã đưa họ đến bên nhau. Trong một lần uống rượu say, chồng chị gây tai nạn cho anh. Vì điều kiện vợ anh ở xa, không có người thân thích ở gần nên chị phải thường xuyên vào viện chăm sóc anh.

Lúc đầu chị làm mọi việc chỉ vì vợ chồng chị cảm thấy có lỗi và phải có trách nhiệm với anh. Những lúc chăm sóc ăn uống, tắm giặt, nâng lên đỡ xuống cho người đau, chị đều rất dịu dàng, chu đáo. Thuốc men đảm bảo cùng với sự chăm sóc cẩn thận của chị, anh đã nhanh chóng phục hồi.

Qua những lần trò chuyện, chị nhận ra anh là người đàn ông hóm hỉnh, nói chuyện có duyên và rất hiểu biết. Từ chỗ cảm thông, chia sẻ và những lần đụng chạm da thịt đã làm cho hai người trở nên gần gũi, gắn bó hơn. Trong phòng bệnh, ai cũng nghĩ anh chị là vợ chồng.



Càng cố kiềm chế chị lại càng khao khát.


Đôi khi bắt gặp ánh mắt của anh, chị cảm thấy bối rối, đỏ mặt. Đối với anh, chị thật sự là một phụ nữ tuyệt vời. Ở tuổi 40, chị có vẻ đẹp mặn mà, dịu dàng và đầy quyến rũ.

Khi anh ra viện, mọi thủ tục vướng mắc thuộc về hai bên đã được giải quyết xong, tưởng thế là chấm dứt mọi chuyện. Nhưng không ngờ đó cũng là lúc tình cảm hai người bắt đầu nảy nở. Cả hai đều cảm thấy thiếu vắng khi không gặp nhau. Nỗi nhớ nhung cứ thường trực trong đầu họ.

Anh thường lấy cớ chuyện này, chuyện nọ để được gọi điện cho chị. Đi làm về chị cũng tranh thủ mua một vài thứ tạt qua đưa cho anh, xem anh đã khỏe hẳn chưa. Mỗi khi ở bên nhau, họ đều thấy trái tim xao xuyến, bồi hồi như người mới đang yêu. Ánh mắt hai người nhìn nhau đã không còn e ngại nữa.

Thế rồi, chuyện gì đến đã đến. Họ đã vượt qua giới hạn, trong một khách sạn ở ngoại ô thành phố. Đó là lần đầu tiên chị phản bội chồng. Anh là người đàn ông thứ hai trong cuộc đời chị.

Sau những cảm giác hạnh phúc, thỏa mãn bên người tình là sự dày vò, ân hận, căm ghét, ghê tởm bản thân. Chị cảm thấy có lỗi với chồng. Chị không hiểu vì sao mình lại làm thế. Nhất là khi chồng chị vẫn tin tưởng vợ và không hề biết mối quan hệ giữa chị và anh. Chị tự hứa với mình sẽ dứt bỏ, sẽ không bao giờ lặp lại thêm lần nào nữa. Chị biết rất rõ hậu quả của cuộc tình ngang trái này nếu bị phát hiện.

Nhưng nói thì dễ, thực hiện sao khó thế. Càng cố kiềm chế, chị càng khao khát. Cố gắng để quên đi, chị lại nhớ người tình da diết. Hình ảnh, ánh mắt, nụ cười của anh luôn ám ảnh chị. Lúc nào chị cũng nghĩ về anh. Một ngày không được nghe giọng nói của anh, chị lại bồn chồn, lo âu, khắc khoải. Có lúc nằm bên chồng mà lòng chị lại hướng về anh.

Chị cố gắng gạt bỏ ám ảnh, dành thật nhiều thời gian để bù đắp cho chồng con, và cũng là để quên anh, nhưng khi chỉ còn lại một mình, chị lại âm thầm thổn thức, dày vò. Chị biết mọi chuyện rồi sẽ kết thúc. Chị đang có một gia đình hạnh phúc. Anh cũng đã có vợ con. Chị thật sự không biết mình phải làm gì để thoát khỏi sự bế tắc.

Chị xóa hết số điện thoại của anh, anh gọi chị không cầm máy, chị đã cố quên anh. Nhưng tất cả đều vô vọng. Mỗi khi muốn gặp anh, chị cứ tự vấn an mình: Chỉ nói chuyện, uống cà phê thôi mà. Sẽ không phạm sai lầm nữa. Nhưng khi gặp nhau, lý trí bỗng nhiên đi đâu hết. Chỉ còn lại tình cảm yếu đuối và những khát khao dục vọng, họ lại lao vào nhau như hai con thiêu thân.

Càng ngày lịch hẹn càng nhiều, chị cũng mất dần cảm giác có lỗi với chồng con. Nếu không nói là chị đã có thêm kinh nghiệm nói dối chồng mỗi khi đi chơi với anh. Cả hai đã bất chấp tất cả miễn là có được những giây phút vui thú bên nhau.

Dù đã thường xuyên thay đổi địa điểm, thời gian, nhưng như dân gian thường nói: Đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma. Chồng chị cũng đã bắt đầu nghi ngờ về sự thay đổi của vợ. Trong một lần hẹn hò, chị đã bị chính vợ của người tình bắt quả tang. Mọi chuyện vỡ lỡ khiến cho không ít người ngạc nhiên sửng sốt. Chẳng ai có thể ngờ một phụ nữ có tiếng đoan trang, dịu dàng, yêu chồng, thương con như chị lại làm chuyện tày đình như thế.

Trong cuộc sống đời thường, ai cũng có những giây phút yếu lòng. Đôi khi chỉ vì hoàn cảnh xô đẩy. Không phải ai cũng đủ tỉnh táo kiềm chế được tình cảm của mình. Nhiều kết cục đau lòng đã xảy ra từ những mối tình vụng trộm như thế. Hãy can đảm dừng lại khi biết không thể tiếp tục...

SCL

Thứ Bảy, 23 tháng 10, 2010

Đời cha ăn mặn...


Ông Khang nổi tiếng là kẻ ăn ở chẳng biết trước biết sau, không được nhiều người quý mến bởi bản tính coi thường người khác, nhẫn tâm với dân làng.

Lần có người vay tiền ông chưa trả được đúng hẹn do hoàn cảnh nghèo túng, ông hằm hằm đến nhà họ, dỡ mất cánh cửa để ngôi nhà dột nát thêm lành phành vì gió...

Ông có ba người con trai và một cô út tên Lợi không được lanh lẹn như con người ta, chỉ lầm lũi cả ngày, học hết ba năm lớp hai thì về làm ruộng do dốt quá.

Anh con cả tên Tấn lấy vợ nhưng chẳng ở nổi với nhau nên họ ly hôn, để lại đứa con gái cho anh nuôi. Anh đi bước nữa với một cô cũng đã có chồng và một đứa con gái. Họ có chung với nhau một đứa con gái nữa là ba, sau đó thì vợ anh cứ có thai đến tháng thứ ba là hỏng, bác sỹ khuyên đừng cố nữa khi vợ anh cứ ngày một héo hon, bệnh tật.




Anh thứ hai đã bỏ đi vào Miền Nam, hơn hai chục năm không có một chút tin tức, chẳng biết sống chết thế nào.

Anh ba chưa vợ và đã có thâm niên nghiện ngập mười lăm năm nay. Trộm cắp của hàng xóm liên tục, vào tù ra tội như cơm bữa. Lúc anh ba sắp chết, nhà ông Khang đến xin về, hơn tháng sau thì “đi”. Bác trưởng thôn đọc điếu văn xong nhìn xuống chẳng thấy có ai khiêng quan tài, anh Tấn vênh mặt lên: “Nó chết thì đem chôn quách đi cho sớm, lại còn kèn trống, điếu văn với chả điếu thơ, tôi đếch khênh nữa đấy, các ông khỏe ra mà khênh”. Hàng xóm cũng chẳng thấy ai, vì họ ghét quá, lúc sống cứ trộm cắp, chửi bới người ta, anh em ruột thịt mà còn thế nữa là… Hai ông già đành lọ mọ khiêng và nhờ mấy người trong đội kèn hộ một tay.

Năm nay lại thêm chuyện động trời nữa, đó là: Ông Khang “nằm” với con gái út để rồi nó có thai. Nghe kể mọi người phải doạ dẫm mãi cô Lợi mới khai là “người nhà”, ông trưởng họ bực quá thét: “Người nhà là ai, là thằng Tấn à, hay thằng bố mày?”. Mắt cô dáo dác, sợ sệt rồi gật đầu, cả nhà điếng người, bà Khang run rẩy, khẽ thều thào: “Mang ngay đến bệnh viên, mang ngay cho họ chích thuốc cho nghiệt chủng ấy chết đi”, nhưng chẳng bệnh viện nào dám nhận giết người, ra bác sỹ tư cũng không dám nhận, ông bác sỹ già từ tốn nói, đã bảy tháng nó đâu khác gì con người, tôi chỉ có thể tiêm thuốc cho đẻ non, rồi sinh nó ra nuôi được thì nuôi không thì tuỳ...

Thằng bé ra đời, mấy người quay mặt đi khi nhìn cái miệng nó tóp tép đòi ăn. Cô Lợi ôm vào lòng, nó rúc, đòi ăn lấy ăn để… Nhưng rồi người nhà không cho cô nuôi nó, gọi người làng bên, đưa ba triệu đồng bảo mang đi đâu hộ thì mang. Nghe đồn, anh này đã bán thằng bé cho đôi vợ chồng hiếm muộn ở mạn Hải Dương.

Cô Lợi chính thức điên từ đó, ông Khang cũng ngây dại không dám bước chân ra khỏi nhà... Tất cả cứ lung tung hết cả lên. Người làng bảo đó là ngôi nhà ma ám, rồi lại chêm thêm câu: “Quả báo đấy! Thế mới hiểu sao hay có câu: Tu nhân tích đức cho con cháu nhờ bởi đời cha ăn mặn, đời con khát nước”.

Socola

Thứ Năm, 21 tháng 10, 2010

Sai sót khi chế biến thức ăn cho bé

Theo bác sĩ Đào Thị Yến Thủy, Trung tâm Dinh dưỡng TPHCM, trong thực tế, có nhiều quan niệm sai lầm của các bà mẹ trong việc chế biến món ăn đã gây ảnh hưởng đến sức khỏe của trẻ.

Ngày nào cũng tốn thời gian hầm xương với khoai tây, cà rốt để nấu cháo cho trẻ mà trẻ vẫn ngày càng ốm đi, trong khi mẹ thì ngày càng mập hơn vì gặm thịt trong cục xương hầm.

Chất bổ không có trong nước hầm

Rất nhiều bà mẹ đến gặp bác sĩ bức xúc tại sao mình bỏ nhiều công sức chăm con kỹ vậy mà con vẫn bị suy dinh dưỡng. Ngày nào cũng tốn thời gian hầm xương với khoai tây, cà rốt để nấu cháo cho trẻ mà trẻ vẫn ngày càng ốm đi, trong khi mẹ thì ngày càng mập hơn vì cứ phải gặm thịt trong cục xương hầm. Các bà mẹ không biết rằng trẻ không thể ăn canh xúp này liên tục trong một tuần. Trẻ nhỏ nhưng cũng đã biết thưởng thức mùi vị, ăn mãi một món rất dễ thấy ngán. Và không phải món ngon của mẹ luôn là món ngon của con. Cho bé ăn uống đa dạng, đổi món thường xuyên là cách tốt nhất để bé nhận được nhiều loại chất dinh dưỡng mà không bị ngán.

Nhiều người quan niệm nước hầm là một thức ăn đặc biệt bổ dưỡng vì họ nghĩ rằng sau khi hầm nhừ một loại thực phẩm nào đó, tất cả những chất bổ tinh túy nhất của thực phẩm đã tan vào trong nước, “phần cái” còn lại chỉ là “xác”.

Tuy nhiên, các phân tích thành phần dinh dưỡng đã cho thấy chất đạm (thịt, cá, tôm...) có nấu trong bao lâu thì vẫn chỉ có ở phần xác mà không tan được vào trong nước, chất xơ trong rau củ cũng vậy. Vì vậy muốn nhận đủ các chất dinh dưỡng, phải cho trẻ ăn cả phần cái (xác) của thực phẩm bằng cách băm nhuyễn, cắt nhỏ, nấu mềm... Phần nước hầm có một vị ngọt rất ngon nhưng lại không có giá trị dinh dưỡng bao nhiêu.

Hâm đi hâm lại

Do quá bận rộn, một số bà mẹ đã phải làm cách này vì thời gian hầm một nồi cháo khá lâu, mà bé lại ăn mỗi bữa không nhiều. Khi hâm lại lần 1 rồi lần 2, lượng vitamin trong rau sẽ mất đi gần hết và có mùi vị khó ăn. Trẻ lại bị ngán vì ăn 3 bữa chỉ có một mùi vị.

Nên hầm một nồi cháo trắng khoảng 3 chén, sau đó múc ra một chén cháo để nấu riêng với thịt heo, rau mồng tơi, dầu nêm nước mắm để ăn sáng, để phần cháo trắng còn lại vô tủ lạnh, rồi trưa múc ra một chén để nấu với thịt bò, rau lang, dầu ăn nêm nước tương, chén cháo còn lại ăn tối với đậu hũ, bí đỏ, dầu ăn nêm đường ngọt. Lưu ý sau khi băm nhuyễn thịt, cá sống, nên đánh tan phần đạm này trong một ít nước lã trước khi bỏ vào nồi nấu chín thì thịt sẽ không bị vón cục lại. Phần rau củ cũng nên băm nhỏ để trẻ nhận được đủ chất dinh dưỡng và chỉ nên nấu rau một lần.

“Lạm dụng” máy xay sinh tố

Có nhiều trẻ 3-4 tuổi, răng mọc đầy đủ rồi mà vẫn còn phải ăn bằng máy xay sinh tố, vì cứ ăn lợn cợn là bị ói. Điều này thường xảy ra ở những đứa trẻ “con cưng” mà bà mẹ thì quá sợ việc trẻ nhợn ói. Để tránh điều này, nên tập cho trẻ ăn những thức ăn phù hợp trong từng thời điểm của trẻ. Khi trẻ 6 tháng tuổi, tập ăn bột loãng rồi sệt dần, 7-8 tháng ăn cháo nhuyễn hoặc bột đặc, 12 tháng thì tập quen với cháo nấu còn hột và các thức ăn mềm như phở, bún, nui..., trẻ 2 tuổi mọc đủ răng hàm thì ăn cơm.

Mỗi khi chuyển tiếp chế độ ăn, những bữa đầu mới tập có thể trẻ sẽ nhợn ói, nhưng sau đó trẻ sẽ quen dần. Nên chuyển đổi dần dần để trẻ dễ thích nghi. “Cai máy xay sinh tố” bằng cách xay thô dần (thời gian xay ngắn lại), sau đó ăn cháo nấu đánh qua rây inox có lỗ hơi to, chuyển dần với cháo hột, cháo đặc, cơm nhão chan canh, rồi cơm hột...

Nêm vừa ăn

Trẻ nhỏ có cảm giác vị giác tốt hơn người lớn rất nhiều, vì con người càng lớn thì lưỡi càng bị “chai đi” và nhiều người già bị mất cả cảm giác này. Vì vậy khi nêm nếm thức ăn cho trẻ, cần nêm nhạt hơn “lưỡi” của bạn một chút. Nếu người mẹ nêm vừa miệng mình thì có lẽ là quá mặn hoặc quá ngọt so với trẻ.

Theo Người Lao Động

Thứ Ba, 19 tháng 10, 2010

Mẹ căng thẳng làm bệnh hen của con thêm nặng

Người mẹ trong tâm trạng bực bội và bị kích thích hay những người đang cố gắng kiềm chế cảm xúc có thể làm bệnh hen của con thêm tồi tệ, đặc biệt là khi trẻ còn nhỏ.

Một nghiên cứu kéo dài 1 năm ở 223 bà mẹ cho thấy những ảnh hưởng của stress, các kiểu phản ứng của họ lên con cái đang bị hen suyễn (trong độ tuổi 2-12).

Trẻ thường đoán được ý của người mẹ là từ chối, chế ngự, bảo vệ hay nuông chiều qua lời nói, thái độ và từ đó điều chỉnh hành vi và cảm xúc của chính mình.

Với trẻ trên 7 tuổi, bệnh hen sẽ dễ tái phát hơn nếu mẹ che chở, bảo vệ trẻ quá mức. Nhưng với những trẻ nhỏ tuổi hơn thì mức độ bệnh sẽ nặng hơn sau vài năm nếu mẹ bị chứng giận dữ, cáu kỉnh hay phải kìm chế cảm xúc.

Jun Nagano, Viện Khoa học sức khỏe ĐH Kyushu (Nhật Bản), cho biết: “Căng thẳng hay hạnh phúc đều có thể truyền đạt tới trẻ những thông điệp bằng ngôn ngữ hay phi ngôn ngữ. Và tình trạng hen của trẻ có thể bị ảnh hưởng bởi con đường tâm sinh lý, ví như hoạt động của hệ miễn dịch với chất gây dị ứng hoặc dễ bị tổn thương khi hệ hô hấp viêm nhiễm”.

Kết quả này cho thấy các bà mẹ có con nhỏ nên chú ý nhiều hơn tới việc giảm stress.

Các bà mẹ có con lớn hơn cần được khích lệ để tăng cường các cảm xúc tốt, tránh các hoạt động chỉ đạo và bảo vệ trẻ quá mức, dấn tới sự can thiệp quá nhiều đối với trẻ.

Hen suyễn là bệnh ảnh hưởng tới hệ hô hấp. Khi bị kích thích, khí quản sẽ bị chít hẹp và gây ra khó thở.

Nghiên cứu của GS Nagano được đăng tải trên tạp chí BioMed Central (ấn bản mở rộng của tạp chí BioPsychoSocial Medicine).

Chủ Nhật, 17 tháng 10, 2010

Bà đẻ kiêng khem: Tránh mất lòng vì mâu thuẫn nhỏ


Nể người già, nhiều bà mẹ trẻ đành "ngậm bồ hòn làm ngọt", kiêng khem cho yên nhà, nhưng nhiều người vẫn không "phục" theo cách kiêng này.

Làm thế nào để kiêng khem một cách khoa học để mẹ khỏe con ngoan là điều khiến nhiều bà mẹ trẻ đau đầu...

"Bâng khuâng đứng giữa đôi dòng nước"

"Em đi học lớp tiền sản ở bệnh viện về, bác sĩ phổ biến nhiều thứ dựa theo khoa học nhưng khác với những gì các cụ ta dạy nhiều quá! Các chị có kinh nghiệm chia sẻ cho em với chứ kiêng khem như kiểu ngày xưa các cụ bảo thì em chết. Em thì em chẳng tin đâu nhưng làm sao thuyết phục được các cụ bây giờ? Nếu làm trái ý trước mặt mẹ chồng thì lại bị mang tiếng là hư, ngang bướng. Mẹ chồng em rất đảm đang, lại nuôi hết con này cháu kia nên nghĩ mình cái gì cũng đúng"... Chị Lê Thu Hoài, 36 tuổi, ở Hà Nội chia sẻ.

Chị Hoài kể một đoạn đối thoại ngắn khiến chị phải "đau đầu": Mẹ chồng nói - "Phải kiêng tắm gội 1 tháng" còn bác sĩ (BS) bảo: "Đấy là biện pháp ngừa thai hữu hiệu nhất rồi còn gì! Em bé thì được tắm hàng ngày còn mẹ tại sao lại phải kiêng?". Cụ nói: "Phải bịt bông vào tai, đeo khăn, mặc quần áo dài tay" còn BS bảo: "Giữa mùa hè mà mặc như thế nhìn chẳng khác gì sinh vật lạ cả, chẳng biết làm thế để tránh cái gì?". Cụ nói: "Đẻ xong không được nói nhiều, không thì bị nhịu lưỡi" còn BS bảo: "Chẳng có gì liên quan ở đây cả, ăn nói là nhu cầu bình thường của con người". Cụ nói: "Em bé sơ sinh phải bó tay chân thật chặt, không thì nó bị giật mình", còn BS thì cho rằng: "Thế thử bó người bà như thế xem bà có chịu được không?"...

Anh Trần Trung Kiên - Chuyên viên tư vấn tâm lý gia đình - Tổng đài 1088 cho biết: Tổng đài Trung tâm thường xuyên nhận được những cuộc gọi tư vấn, hầu hết của các cô con dâu gọi đến cầu cứu cách ứng xử với những bà mẹ chồng hoặc bậc bề trên khó tính, khắt khe trong việc chăm sóc sản phụ. Người cao tuổi ở thành thị hay nông thôn đều có những kiêng khem "gia truyền". "Tôi có nên làm không?", "Làm thế nào để mẹ tôi không mất lòng?" là những câu hỏi được đề cập nhiều nhất...
Trang bị kiến thức ngay từ trước sinh


PGS.TS Nguyễn Hồi Loan Trường Đại học KHXH&NV Hà Nội.

"Cần thiết nhất là cô con dâu không được đối đầu cãi lý với mẹ chồng. Nếu cảm thấy khó nói trực tiếp sợ mất lòng bề trên, hãy trao đổi qua người chồng. Đây là cầu nối quan trọng trong mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu. Nếu thông tin về việc chăm sóc sản phụ hợp lý thì ít có bà mẹ chồng nào bắt ép con dâu phải kiêng khem quá lâu, quá kỹ. Suy cho cùng, mẹ chồng muốn con dâu tuân thủ chuyện kiêng cữ cũng là vì lo cho sức khỏe của con cháu mà thôi".

Chia sẻ kinh nghiệm thuyết phục gia đình, chị Bùi Thu Hoa (ở đường Hoàng Hoa Thám, Hà Nội) cho hay: "Với mình, để xét xem lời khuyên của các cụ có đúng không thì phải tìm cách giải thích nguồn gốc của lời khuyên đó, có như vậy mới tin được là lời khuyên đó có đúng hay sai. Việc của chị em mình là suy xét xem việc kiêng kỵ nào là phù hợp với hoàn cảnh hiện tại mà theo thôi".

Theo BS Lê Thị Kim Dung (Trung tâm y tế lao động, Hà Nội): Chúng ta không phủ nhận những kinh nghiệm quý báu của các cụ lớp trước. Nhưng cũng phải thừa nhận rằng, có những kiến thức của các cụ không còn phù hợp. Hơn thế, hiện nay kiến thức là của cả thế giới chứ không riêng gì đất nước mình" - BS Dung khẳng định.

Có những gia đình, sản phụ là người hiểu biết nhưng sợ mất lòng bề trên. Tốt nhất, các ông bố bà mẹ trẻ nên trang bị những hiểu biết và kiến thức trước khi sinh con một cách kỹ lưỡng. Nếu sợ làm mất lòng mẹ chồng, con dâu nên cùng chồng trao đổi với bà về kiến thức kiêng cữ trước khi sinh nở. Phải có tri thức thì mới bảo vệ được cái lý của mình. Chủ động trong kiến thức, tự chủ kinh tế và phải có chính kiến trong gia đình, cô con dâu sẽ tạo cho mình vị thế khác.

Cũng theo BS Dung, ngoài việc trao đổi với người thân về kiến thức và cách chăm sóc sức khoẻ sau sinh, trong việc giải quyết các vấn đề tâm lý, cần thiết phải trang bị cả những kỹ năng sống. Với những người có kỹ năng sống tốt thì lúc cần mềm dẻo: "Mẹ ơi, bây giờ theo con được biết thì món này con cũng ăn được, mẹ phải cho con kiểm chứng chứ!". Nhưng cũng có lúc phải khẳng định sớm với những điều nguy hiểm như nằm than trong phòng kín, sản phụ phải đưa lý lẽ khoa học: Dù là than gì đi nữa thì nguyên lý của đốt cháy là đốt ôxy và nhả CO2. Điều này càng tai hại nếu trong phòng kín. Hơn thế, da trẻ em rất mỏng, rất nhạy, không thiếu những trường hợp trẻ sơ sinh bị bỏng hơi than.

Theo chuyên gia tư vấn tâm lý Trần Trung Kiên: Cần xác định và chuẩn bị vai trò của từng người trong gia đình trước khi gia đình xuất hiện thêm một thành viên mới. Đối với sản phụ, nên cùng nhau trao đổi với mẹ chồng những kiến thức hiện đại. Nếu bà mẹ không nghe, nên mua các sách vở từ trước sinh cho mẹ chồng tham khảo cùng. Nếu quá đà hơn, bà mẹ vẫn khăng khăng, sản phụ nên gọi điện hoặc nhờ đến các chuyên gia sức khoẻ tư vấn trực tiếp cho các thành viên trong gia đình. Còn nếu đã hết cách, khi đã chắc chắn kiến thức của mình đúng, sản phụ nên âm thầm khéo léo làm theo ý mình, dù trước mặt có thể: "Dạ, vâng ạ!" với các cụ.

"Không nên nói các cụ là bảo thủ hay cố chấp, dù rõ ràng là như thế. Bởi, ai cũng muốn tốt cho con cháu mình, chỉ là làm theo cách nào mà thôi! Theo tôi, nếu nhờ các bậc bề trên cùng thế hệ giúp đỡ sẽ thuận lợi cho việc vận động"- anh Kiên chia sẻ.

Giadinh

Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2010

“Lên mặt” với chồng

Câu cửa miệng của chị Vân thường là: “Thôi em bận lắm, không có thời gian đâu, ba bố con cứ đi chơi”. Lần khác thì chị phản ứng khi chồng sán lại: “Anh không thấy em đang làm việc à?”.

“Lên mặt” với chồng


Trước đây, trong mắt anh Thắng thì vợ là người dịu dàng, khéo léo, ăn nói có duyên, chẳng mấy khi thấy vợ cáu kỉnh, khó chịu. Vậy mà dạo này, anh ngạc nhiên khi vợ cứ hơi tý là làm um lên, rồi quay sang mắng con hoặc gắt gỏng với chồng.

Bắt đầu từ khi chị Vân cứ thăng chức vùn vụt lên đến ghế giám đốc của một công ty lớn. Chị cho rằng ở trên cơ quan, mình là nhất, về nhà thì càng tỏ ra vị trí của mình quan trọng gấp bội. Thế nên, trong bữa cơm, giấc ngủ, hầu như đề tài của chị Vân đều là công việc.

Nhiều lúc anh Thắng muốn trò chuyện với vợ cũng không được. Muốn gần gũi vợ hoặc đề bạt ý kiến hai vợ chồng đưa con cái đi chơi vào cuối tuần cũng khó bởi chị Vân còn đang bù đầu với một đống công việc. Cái câu cửa miệng của chị Vân thường là: “Thôi em bận lắm, không có thời gian đâu, ba bố con cứ đi chơi”. Lần khác thì chị phản ứng khi chồng sán lại: “Anh không thấy em đang làm việc à? Lúc khác đi”.

Tình hình càng trở nên xấu đi khi vợ chồng con cái ít khi ngồi với nhau ăn một bữa cơm. Chỉ cần trên cơ quan có gì không vừa ý là chị Vân lại đem về nhà để trút lên đầu chồng. Ban đầu anh Thắng rất thông cảm cho sự vất vả của vợ nên đành im lặng chịu trận. Nhưng lâu dần, anh thấy vợ rất vô lý khi nói: “Anh nhàn hạ quá nhỉ? Buổi tối được nằm xem ti vi trong khi để vợ phải lăn lộn kiếm tiền thế này đây”.

Tương tự, chị Giang (43 tuổi, Giám đốc một công ty kinh doanh phần mềm) cũng trở thành “bà chằn” trong mắt chồng khi hơi tý là nổi nóng và gây sự. Về đến nhà, chị Giang ném phịch cái cặp sách xuống ghế và gọi chồng mang cho cốc nước, thậm chí bóp vai cho đỡ mỏi. Tất nhiên những chuyện cơm nước, giặt giũ, lau nhà đều do anh Minh (chồng chị) đảm nhiệm tất tần tật.

Nếu chỉ có thế thì chẳng có gì để nói, đằng này, chị Giang cứ chê hết cái nọ đến cái kia, nào là cơm chồng nấu chán ngoét, nhà cửa bụi bặm. Nhiều lúc quá tải với công việc, chị lại “giận cá chém thớt”. Căn nhà trở thành nơi để cho chị Giang trút giận, không khí lúc nào cũng căng thẳng, ngột ngạt.

Trường hợp khác, chị Diệu là người phụ nữ xinh đẹp, thành đạt và kiếm tiền rất giỏi. Đó là “đòn bẩy” để chị tự tin vào mình và không chỉ “lên mặt” với chồng mà còn thể hiện cái uy thành đạt với họ hàng đôi bên, nhất là bên chồng.

Mỗi lần chị Diệu qua nhà chồng chơi thì đều tỏ ra kênh kiệu, hơi hách dịch khi nói chuyện. Chị chẳng cần quan tâm đến thái độ không vui của bố mẹ chồng và sự khó chịu nơi chồng. Chị tự cho rằng mình thành đạt, giỏi giang hơn chồng thì chẳng có gì phải nhún nhường cả. Chỉ đến khi tận mắt nhìn thấy những dòng chữ chồng viết trong lá đơn ly hôn thì chị Diệu mới hoảng hốt.

Vợ thành đạt, chồng con ở đâu?

Chị Vân giật mình khi bị chồng đòi bỏ với câu nói lửng lơ: “Cô quá tham vọng, tôi không cần một người vợ thành đạt đến mức ham việc hơn chồng con”. Nghĩ lại, chị Vân thấy giật mình khi đã bỏ rơi gia đình. Những bữa cơm thưa nhặt, những lúc hỏi han quan tâm đến chồng, những giây phút riêng tư của chồng lâu nay đâu có tồn tại?

Thay vào đó là những lúc chị Vân tính toán tiền bạc, vạch kế hoạch cho kinh doanh, bận bịu với tiếp đón khách khứa tiệc tùng. Trong đầu chị đâu còn chỗ cho chồng con?

Còn chuyện gia đình của anh Minh và chị Giang cũng có kết cục buồn. Cuối cùng vì không chịu nổi nên anh Minh đòi ly hôn người vợ thành đạt của mình. Chỉ vì lòng tự trọng quá cao nên chị Giang đồng ý ngay với ý nghĩ: “Trên đời thiếu gì đàn ông mê mình?”. Nhưng sau khi hai đứa con đều ở với bố, mỗi buổi đi làm về thấy cô đơn, trống vắng nên chị Giang càng ức chế và ân hận.

Chỉ vì để mất chồng nên chị Giang không còn đủ bình tĩnh để giao tiếp với đối tác hay cấp dưới. Lúc này chị mới cảm thấy trân trọng những gì từng có trước đây. Nếu như chị bớt cao ngạo, bớt mắc bệnh thành đạt thì có lẽ ngày hôm nay đã không phải rơi nước mắt thế này.

Ỷ thế vị trí cao hơn chồng nên nhiều chị em tỏ ra coi thường, hách dịch và “vênh”. Những cử chỉ, thái độ ấy rất dễ khiến cho người bạn đời bị tổn thương và “xé” vào tự trọng để đến mức phải đưa nhau ra tòa. Thực tế có nhiều gia đình đã tan vỡ chỉ vì vợ mắc bệnh thành đạt. Cũng có nhiều chị em ôm đồm công việc, cố leo lên chức nọ chức kia và nhiều lúc bức bối vì nghĩ mình đang phải gồng mình lên lo kiếm tiền cho gia đình. Đây cũng là lý do đẩy họ rời xa với mái ấm của mình hơn.

Theo Zing

Thứ Tư, 13 tháng 10, 2010

Sửa thói xấu cho con bằng mẹo


Hễ con dở bài “ăn vạ” là mẹ sử dụng ngay kế: “Mẹ buồn ngủ quá. Khóc xong thì gọi mẹ đưa đi chơi nhé”.

Cu Bốp (1 tuổi) nhà Linh có "tài ăn vạ thành thần". Cu cậu bò tới đòi con dao gọt hoa quả chuôi vàng. Bà nội giằng lấy dao, mang xuống bếp cất là Bóp gào khóc, giãy ngửa.

Lúc ấy, Linh nhanh chóng đặt con ngồi xuống đất, nhắc: “Mẹ ngủ đây, khi nào khóc xong thì gọi mẹ nhé”. Sau đó, Linh làm ngơ, nhắm mắt lại và quay lưng đi vờ như không quan tâm. Bốp thấy mẹ thế, càng gào to hơn. Tuy nhiên, một lúc sau thì cu con tự động nín. Từ đó, hễ con dở bài “ăn vạ” là Linh sử dụng ngay kế: “Mẹ buồn ngủ quá. Khóc xong thì gọi mẹ đưa đi chơi nhé”.

Đánh lạc hướng bằng trò tìm đồ vật

Bé Cây (11 tháng) nhặt được hạt bưởi, hạt na hay cái tăm rơi trên sàn nhà là lập tức bỏ vào miệng. Lúc ấy, nếu bị người lớn giật mất là cu cậu khóc thét. Để lấy bỏ đồ vật nguy hiểm cho con theo cách tâm lý, Huyền (mẹ bé Cây) mỗi lần thấy con sờ được một hạt na là chạy tới: “Hạt na à? Cho mẹ”. Huyền xòe tay ra, Cây thích thú bỏ hạt vào tay mẹ. Rất nhanh chóng, Huyền nắm chặt hạt na, khum cả hai tay xuống sàn và đố: “Hạt na đâu rồi?”. Khi Cây chạm vào tay nào, Huyền liền mở bàn tay ấy ra và đọc kết quả: “Có” – “Không có”.

Chơi một lát, Huyền bất ngờ chỉ tay ra cửa: “Có con gì kìa?”. Cây quay người nhìn theo tay mẹ, Huyền liền giấu hạt na đi. Khi Cây tiếp tục đòi mở tay mẹ tìm hạt, cô lắc đầu: “Mất rồi”, rồi xòe hai tay để cu cậu thấy “không có”. Nhờ thế, Cây không khóc đòi nữa.

‘Đi xem con ‘gâu gâu’’

Bé Cò (10 tháng) rất thích nước. Được thả vào chậu nước tắm là cu cậu “sướng mê”, tha hồ giãy đạp. Khổ nhất là lúc tắm xong, nếu bị mẹ (hay bà giúp việc) bế thóc lên, quấn vào khăn tắm là Cò giãy giụa hờn dỗi.

Biết Cò thích “con gâu gâu” nhà bác hàng xóm nên mỗi lần tắm xong, mẹ lại gọi bố: “Bố ơi, đi xem con gâu gâu à? Không chờ Cò à?”. Nghe thấy “gâu gâu”, Cò ngước ngay lên nhìn mẹ, mẹ choàng khăn tắm và giục: “Nhanh, xem con gâu” thế là cu cậu ngoan ngoãn đứng lên mà không tốn một giọt nước mắt nào.

‘Mẹ tin con’

Gia Minh (4 tuổi rưỡi) rất thích ăn vụng bánh mẹ cất trong ngăn kéo. Một lần, biết con vừa xem phim hoạt hình, vừa sột soạt lấy bánh ăn, Hoài (mẹ Gia Minh) giả vờ như không hay. Đợi con ăn xong, Hoài mới mở ngăn kéo, lấy bánh kẹo: “Minh rửa tay mẹ cho ăn kẹo này. Nãy mẹ ở dưới bếp, Minh có ăn kẹo không nhỉ?”, cu Minh lém lỉnh: “Con có ăn gì đâu”. Hoài tiếp tục: “Ủa lạ thế, mẹ có 10 cái bánh, sao giờ chỉ còn 9 cái nhỉ. Mất đâu 1 cái rồi. Minh đã nói là không ăn thì mẹ rất tin con”.

Lén thấy bé Minh căng thẳng, Hoài nói tiếp: “Con nhớ lại xem từ nãy đến giờ đã ăn cái nào chưa? Để mẹ còn gọi điện hỏi bố. Nhỡ bố không ăn mà đổ oan cho bố thì tội lắm. Sao có cái vỏ bánh ở đây nhỉ? Bố hư thế, ăn xong còn không chịu bỏ vỏ vào thùng rác. Con nghĩ xem nên phạt bố thế nào? Hay để bố ngủ một mình, hai mẹ con mình về ông bà ngoại. Bố hư thế, mẹ chẳng muốn chơi với bố đâu”. Nghe mẹ nói vậy, Minh có vẻ áy náy nên tự giác: “Là con ăn đấy”. Nhân cơ hội đó, Hoài dặn luôn: “Lần sau con muốn ăn thì nói với mẹ. Mẹ không mắng hay phạt con đâu”.

‘Con ngủ ở đây nhé’

Tin (2 tuổi) rất thích chơi chung với em họ Kumi. Mỗi lần Yến (mẹ Tin) đưa con sang nhà Kumi là một lần cô phát mệt vì giục về là Tin khóc. Càng kéo tay con thì con càng giãy đạp chống đối. Kể cả khi thấy mẹ cầm chìa khóa, đội mũ bảo hiểm, tra chìa khóa xe vào ổ, Tin cũng tỉnh bơ, còn vẫy tay “bai bai” mẹ.
Hiểu tâm lý con, Yến vờ dặn dò: “Con ngủ ở đây với em Kumi nhé. Mẹ về một mình vậy. Mai bố sẽ mang quần áo và đồ chơi sang cho con”. Cùng lúc, Yến làm ra vẻ buồn bã: “Mẹ nhớ Tin ghê nhưng biết làm sao, Tin thích ở đây mà. Thế mẹ về nhé”. Thấy mẹ “sụt sịt” buồn bã, Tin nhanh nhảu bám chân mẹ, “bai bai” em Kumi để về nhà.

Theo M&B