Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

Khi mẹ vợ "ác cảm" với chàng rể



Thấy mặt con rể, bà Nga nguýt dài rồi đủng đỉnh đi vào nhà trong. Hoàng thấy thái độ của mẹ vợ thì sa sầm nét mặt, một mực bắt vợ đi về. Dọc đường đi, anh còn lầm bầm: "Đã bảo ở nhà cho yên chuyện mà không nghe. Ngoại với chả nội"...

Chỉ có Yến là khổ sở với những lời chỉ trích của mẹ và chồng...

Ác cảm vì nghĩ con rể "vô dụng"

Bà Nga có mỗi một mụn con gái. Ý của bà là đợi khi con học xong, bà sẽ nhắm cho nó một nơi "môn đăng hộ đối" để xứng với gia cảnh nhà bà, mà cũng là để cho con gái sướng cái thân. Nhưng bà chưa kịp thực hiện ý định thì Yến đã dẫn người yêu về ra mắt.

Nhìn bạn trai của con dáng vẻ quê mùa, bà Nga dám chắc "nó" không phải là con nhà danh giá. Vậy nên từ bữa ra mắt đầu tiên, bà đã phản đối kịch liệt. Bà nói riêng với con: "Mày chơi theo kiểu bạn bè thì được, nhưng nếu có ý định tiến xa hơn thì mẹ cấm". Thấy con gái có ý phản đối, bà càng làm lớn: "Mày định lấy nó về để sống trong căn nhà thuê ẩm thấp hả con? Khổ cả một đời đấy".

Bất chấp lời can ngăn của bà Nga, đôi trẻ vẫn kiên quyết tiến hành đám cưới. Ngày cưới con gái, bà Nga "mặt sưng mày sỉa", nếu như con gái bà không "trót dại" thì còn lâu bà mới đồng ý cái đám cưới này. Nhưng đồng ý là do bị dồn vào tình thế bắt buộc, chứ trong lòng bà Nga vẫn ấm ức lắm.

Vậy nên, dù con rể có đối xử tốt thế nào, bà Nga vẫn không vừa lòng. Đến nhà, thấy con gái lúi húi nấu cơm, bà gắt: "Chồng gì mà cứ nằm ườn ra rồi bắt vợ phục dịch là sao? Tao đẻ con gái ra không phải để đi làm ô sin cho kẻ khác đâu nhé". Thấy mẹ nặng lời, Yến chống chế: "Không phải đâu mẹ ạ. Bình thường anh ấy vẫn làm giúp con, chẳng qua hôm nay đi làm về mệt quá nên anh ấy nằm thôi".

Hoàng nghe mẹ vợ gắt, luống cuống chạy ra chào, bà Nga nguýt một cái rõ dài: "Anh mà đối xử không tốt với nó thì liệu hồn. Con gái tôi là "cành vàng lá ngọc", cho lấy anh là một thiệt thòi rồi. Biết điều thì liệu mà đối xử". Hoàng tái mặt nhưng cũng "dạ", "vâng" cho qua chuyện.

Mẹ vợ vừa bước ra khỏi cửa, Hoàng đã nói hờn mát: "Lấy anh em khổ lắm phải không? Mẹ muốn chúng mình ly dị thì mới vừa lòng chắc?". Tối hôm đó, y như rằng vợ nằm một đường, chồng nằm một nẻo. Cố giải thích mãi cho chồng nhưng tự ái đàn ông bị tổn thương khiến chồng Yến bỏ ngoài tai mọi lời nhỏ to của vợ.

Cứ thế, có một khoảng cách vô hình càng ngày càng rộng giữa Hoàng và mẹ vợ. Anh không "nói xấu" bà với bất kỳ ai, nhưng rất ngại gặp. Năm thì mười họa, có việc gì cần kíp lắm, anh mới chịu "trình diện''. Bà Nga cũng "không ưa gì cái loại bất tài, vô dụng ấy" nên những lần hai ngời gặp nhau, một là "im như thóc", hai là xảy ra một cuộc chiến "nổ trời" mà người khơi mào bao giờ cũng là bà mẹ vợ với những câu nói sắc sảo, không ai sánh bằng.

Nghe lời vợ, lúc đầu Hoàng cũng nhẫn nhịn, không để bụng. Nhưng việc gì của hai vợ chồng anh mẹ vợ cũng can thiệp làm anh thấy mình cứ như "người thừa". Ai đời chuyện vợ chồng "tế nhị", mẹ vợ anh cũng tham gia vào. Bà không ngại ngần thẳng thừng với Hoàng: "Anh "hành" con bé vừa vừa thôi. Cái gì cũng phải điều độ. Dạo này nó gầy trơ xương rồi đấy. Mà cũng phải, có phải con anh đâu mà anh xót". Hoàng ngại không biết chui mặt vào đâu, lúng túng nói với mẹ: "Mẹ à, cô ấy cũng là vợ con mà".

Mới nghe đến đây, bà Nga đã nổi cơn thịnh nộ: "Vợ mày nhưng là... con tao. Đừng tưởng cưới rồi muốn làm gì thì làm". Không cãi lại được mẹ, mọi ấm ức, Hoàng đổ hết lên đầu vợ. Mọi việc trong nhà, Hoàng để cho Yến tự quyết tất tần tật, vợ có phàn nàn, Hoàng lại "dỗi": "Thì mẹ muốn vậy, mẹ sợ tôi lấn lướt làm con gái rượu của bà khổ". Yến khuyên nhủ, ngọt nhạt hết lời nhưng Hoàng vẫn không nguôi giận. Nhà có hai vợ chồng son mà không khí gia đình chẳng mấy khi vui vẻ.

Nỗi khổ người "đứng giữa"

Yến từng nghe nói nhiều đến chuyện mẹ chồng, nàng dâu không ưa nhau làm cho người chồng đứng giữa phải chịu trận, không ngờ bây giờ cô phải lâm vào tình cảnh khó xử này. Sự bất hòa giữa chồng và mẹ làm cho cuộc sống của cô không lúc nào được yên. Bình thường, Hoàng đối xử với cô rất tốt, nhưng mỗi khi có mẹ vợ đến, anh lại giận dỗi, làm như đối xử tệ bạc với vợ lắm. Điều này làm mẹ Yến tức điên, bà chỉ trích con rể không tiếc lời.

Đã nhiều lần Yến tìm cách hàn gắn tình cảm giữa mẹ với chồng nhưng bất lực. Cứ thấy mặt anh con rể "trời đánh" là bà Nga lại "nói mát". Bà vẫn còn ức vụ hai vợ chồng "lừa" bà chuyện "trót dại" để cưới. Nếu có dịp gì, cả nhà quây quần thì cũng hiếm khi những bữa tụ họp đó diễn ra trong không khí vui vẻ, lúc nào cũng có một vài câu "đấu khẩu" giữa bà mẹ vợ và chàng rể.

Hoàng là đàn ông, anh có tự ái và sĩ diện của mình. Lúc nào chạm mặt mẹ vợ cũng phải nghe những bài thuyết giáo làm anh thấy mệt mỏi. Khi nào bà cũng so sánh anh với "con rể hụt" của bà. Nào là: "Thằng Hùng thế mà giỏi. Mới 30 tuổi mà đã có nhà, có xe. Chẳng bù cho con gái tôi, lấy phải chồng nghèo đến giờ vẫn còn phải ở nhà thuê". Khi khác thì: "Giá như con bé Yến nghe lời tôi thì bây giờ đã có xe hơi đi rồi không. Tự dưng đâm đầu vào chỗ khổ". Hoàng nghe những lời nói đó mà bầm gan tím ruột. Dù biết vợ "vô can" nhưng quá bức xúc nên Hoàng đã nhiều lần nổi cáu vô cớ với Yến.

Biết mẹ cũng chỉ vì thương mình nên mới hành xử như thế, nhưng trong thâm tâm, Yến thấy không bằng lòng với những việc làm của mẹ. Cô cố giải thích cho bà hiểu rằng, dù không có nhiều tiền nhưng Hoàng rất tốt, rất thương cô, hơn nữa, anh cũng là một người có chí tiến thủ. Bà Nga thấy con gái bênh chồng chằm chặp thì lại nổi nóng: "Tao làm tất cả vì lo cho mày. Thế mà còn bị chỉ trích. Thử hỏi một ngày nào đó, nó trèo đầu cưỡi cổ thì lúc ấy mới trắng mắt ra con ạ". Cứ thế, mọi cố gắng của Yến đều bị mẹ cô gạt bỏ.

Hoàng cũng thẳng thừng tuyên bố: "Nếu không có việc gì quá cần thiết thì đừng bảo anh sang nhà bố mẹ vợ, anh không thể cứ giả vờ tiếp chuyện khi bà cứ bóng gió chê bai vai trò làm chồng của anh trước mặt bao nhiêu người". Từ trước tới nay, chồng Yến chưa làm điều gì quá đáng trước mặt mẹ cô, dù bà đối xử với anh có tệ thế nào đi nữa. Giờ anh đã tuyên bố như thế, có nghĩa là cũng đã nín nhịn khá nhiều rồi. Yến vừa khuyên chồng, vừa "nịnh" mẹ, nhưng xem ra, quan hệ giữa mẹ vợ và con rể trong gia đình Yến lúc nào cũng "sôi sùng sục".

Kể từ khi cưới đến giờ, Yến chưa một ngày được bình yên. Những tưởng lấy được người mình yêu, có công việc ổn định, cuộc sống gia đình đối với Yến sẽ "xuôi chèo mát mái", nhưng sự ác cảm quá nhiều của mẹ cô với con rể đã khiến cho cuộc sống của vợ chồng cô bị đảo lộn. Mọi việc trong nhà tưởng đơn giản lại hóa phức tạp với những mâu thuẫn mới liên tục nảy sinh mà nguyên nhân cũng chỉ vì cái sự "ghét con rể" của mẹ Yến.

Thực tâm, Hoàng không muốn tranh cãi với mẹ vợ, nhưng bà cứ dồn anh vào thế bí. Còn về phần Yến, những lần nghe mẹ chỉ trích chồng, cô cũng "nóng cả mặt". Giá như mẹ Yến biết thương con gái theo kiểu khác thì chắc chẳn cuộc hôn nhân của cô đã hạnh phúc hơn rất nhiều.

Theo Eva

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét