Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2009

Tôi đã cho bé tập ăn cơm từ 9 tháng

Mới có hai răng, bé đã ăn cơm mềm hơi ướt và có đĩa rau riêng (chia sẵn từng phần nhỏ) để tha hồ bốc từng miếng cho vào miệng. Trong khi đó mẹ ngồi cạnh vừa đút thêm cơm, thức ăn, vừa lâu lâu đưa cho cục cơm, miếng cá, miếng tôm (nhỏ, mềm) để bé tự bốc lấy.

Chào chị Tú Uyên,

Chắc chị đang nóng ruột lắm khi thấy bé ăn ít. Tôi xin chân thành chia sẻ tâm trạng đó cùng chị. Ngoài ra, tôi cũng xin chia sẻ vài suy nghĩ về chuyện ăn uống của trẻ:

Tôi cho rằng trẻ con dù bé cũng cần được thấy "ăn là niềm vui" thông qua cách bé được cho ăn hằng ngày. Khi bé nhà tôi được năm tháng, tôi cho ăn dặm và cố gắng lưu ý những điều sau:

- Tập trung ăn: Khi ăn, tôi tắt TV, cất đồ chơi, không ẵm đi đâu cả mà chỉ cho bé ngồi trên ghế ăn và mẹ ngồi bên cạnh cùng bé. Thay vì chỉ trỏ này nọ cho bé ngó để "thừa cơ đút vào" thì tôi cho bé thấy món ăn và nhìn thấy muỗng đi vào miệng bé, nói "cơm nè con".

- Tinh thần vui vẻ thoải mái khi ăn: Tôi tránh chuyện hăm dọa hay la mắng để bé phải ăn, chỉ tiếp tục khi bé còn ăn một cách tự nguyện, nếu bé khóc hay quay mặt đi, phun thức ăn,... thì ngưng. Tôi nghĩ nó không chỉ giúp bé cảm thấy dễ chịu hơn vì được ngưng khi không còn muốn mà còn cho bé thấy mẹ hiểu ý bé rồi, bé được tôn trọng, giúp bé dần dần hình thành lòng tự tin khi dám thể hiện bản thân.

Dù bé ăn hết hay chỉ chưa đầy một lượng thức ăn tôi đem ra, khi kết thúc tôi đều vỗ tay nói "xong rồi, con ăn xong rồi, giỏi quá!", thế là bé cười toe toét. Tôi cho rằng khuyến khích trong và sau khi ăn cũng là một cách cho bé thấy mình được công nhận và càng thêm hứng thú cũng như có ấn tượng tốt về chuyện ăn.

- Cho bé được ăn, nhai loại thức ăn phù hợp với lứa tuổi và được chủ động: Tăng dần độ thô và độ đa dạng của thức ăn theo thời gian và tập cho bé nhai từ sớm. Ngoài ra, bé còn nhỏ luôn muốn được khám phá, chủ động trong mọi chuyện, mẹ đút thì không chịu chứ cho tự ăn là rất khoái.

Bé nhà tôi năm tháng bắt đầu với cháo, bột, bún (lúa mạch), bánh mì sanwich trộn sữa, rau củ, cá thân trắng... Tất cả đều nhuyễn, chỉ có bánh bột gạo loại mềm thì để nguyên miếng to cho bé tự cầm, tự đưa lên miệng ngậm hay măm măm bằng lợi, bánh sẽ tự tan trong miệng.


Vì chủ động nên bé thích và ăn được nhiều, càng ngày càng nhai bánh ào ào dù chưa có răng. Cho bé miếng táo to (để khỏi lỡ nuốt), bé tự cầm mút chụt chụt. Bé có lẽ cũng cảm thấy chủ động khi tôi cho cầm thêm cái muỗng khi ăn, lâu lâu mẹ cầm tay bé giúp bé xúc thức ăn và đưa vào miệng (đây còn gọi là "hoạt động cùng nhau", trước khi bé biết tự làm, bé cần được làm cùng mẹ). Sau đó cho bé cái bát và muỗng vừa ăn xong (còn thức ăn cũng được), bé tha hồ vọc.

Bảy tháng thức ăn đã thô hơn chút, cháo đã đặc hơn chút. Bé ăn thêm nhiều loại thức ăn khác, có cả nui, mì... Trái cây như táo, dưa hấu, kiwi... thì sắt thành lát mỏng cho bé tự cầm cắn ăn (mẹ canh để bé đừng cắn to quá).

Tám tháng bé ăn cháo đặc cỡ như cơm nhão, rau củ sắt cỡ hạt lựu. Chuối hay bánh mì sanwich thì bé tự cầm cắn ăn dù đến cuối tháng thứ tám bé mới bắt đầu mọc răng.

Đến nay cuối tháng thứ chín, vẫn hai răng, bé ăn cơm mềm hơi ướt, cho bé đĩa rau riêng (chia sẵn từng phần nhỏ) và bé tha hồ bốc từng miếng cho vào miệng. Trong khi đó mẹ ngồi bên cạnh vừa đút thêm cơm, thức ăn, vừa lâu lâu đưa cho cục cơm, miếng cá, miếng tôm (nhỏ, mềm) để bé tự bốc lấy cho vào miệng.

Tôi vẫn đang tập dần và hy vọng vài tháng nữa thôi bé sẽ tự xúc ăn được bằng muỗng.

- Ăn thứ bé thích: Tôi tập cho bé lần lượt "trải nghiệm" qua nhiều món khác nhau để bé làm quen và không ngán. Trong bữa, nếu ăn chưa được bao nhiêu đã chán, tôi đổi món khác. Cũng có đôi lúc mọi thứ bé đều không ăn, thế là tôi lấy món khoái khẩu của bé ra: sữa chua, cứ một muỗng sữa chua một muỗng cơm, một muỗng thức ăn, là bé lại ăn, rồi thì lại xé nhỏ cá hay vò viên cơm đưa cho bốc, thế là khoái, lại tự đưa vô miệng ăn. Đôi khi thay sữa chua bằng ki-wi hay chuối, dưa hấu, vì mấy thứ đó bé đều thích.

Nói chung tập ăn thì bé nào cũng vụng về, chơi với thức ăn và làm rơi vãi. Có lẽ đó là cách mà bé khám phá, tập tành, là bước tất yếu để bé dần dần hoàn thiện kỹ năng tự xúc ăn. Tôi nghĩ dù mỗi bé khác nhau ra sao, nhưng những điểm quan trọng kể trên vẫn có thể lấy làm tiêu chí chung để chúng ta tự định hướng cho mình khi muốn tạo cho bé thói quen ăn uống tốt.

Con chị Tú Uyên nay đã hai tuổi, chín cái răng, tôi nghĩ bé hoàn toàn có thể ăn cơm và mọi thứ thô hơn. Chúc bé ăn vui ăn khỏe!

Ngọc Trinh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét