Thứ Ba, 8 tháng 6, 2010

Vợ Bắc, chồng Nam

Tôi và vợ là sự kết hợp của hai miền Nam - Bắc. Tuy phong tục, tập quán, thói quen… hơi khác, nhưng mọi thứ chỉ là chuyện nhỏ. Không có trở ngại nào ảnh hưởng đến hạnh phúc của chúng tôi, ngược lại còn cuốn chúng tôi vào nhau. Thú thật, trước ngày cưới, chúng tôi cũng có rắc rối về vấn đề tổ chức. Hai bên sui gia đều giành quyền tổ chức tiệc cưới theo cách của địa phương mình. Sợ to chuyện không hay, cuối cùng tôi nghĩ ra cách tổ chức tiệc cưới theo kiểu hiện đại, tại một nhà hàng ở TP.HCM, tạo ra sự công bằng cho cả hai phía.

Chúng tôi xây tổ ấm ở một căn nhà ngoại thành TP.HCM. Đây là món quà ba tôi đã tặng vợ chồng tôi. Niềm vui chưa trọn thì chúng tôi lại vướng chuyện “Bắc - Nam”. Vốn là người miền Bắc, nên khẩu vị ăn uống của nàng có phần hơi mặn. Do vậy, những món ăn nàng nấu tuy bắt mắt, hấp dẫn nhưng rất khó nuốt vì mặn. Nhưng nếu tôi nhảy vào bếp, đồ ăn trở nên “ngọt ngào”, nàng lại ăn không vô. Sau nhiều lần bị chuyện mặn-ngọt “hành hạ”, tôi đưa ra một quyết định tuyệt vời: người giảm muối, người giảm đường. Thế là hài hòa, phù hợp cho cả hai người.



Ảnh minh họa. Nguồn: Inmagine.com

Trong sinh hoạt, nàng có thói quen họp đồng hương với những người xa quê. Nàng kể, khi chưa lấy tôi, nhóm đồng hương của nàng thường họp ở công viên hoặc một quán lề đường nào đó. Giờ đã có nhà cửa hẳn hoi, lại rộng rãi nên nàng xin phép tôi cho nàng họp đồng hương ở nhà mỗi tháng vào chủ nhật. Tôi đồng ý vì cảm thông cho cảnh những người xa quê. Nói thì hay nhưng khi chứng kiến cảnh mọi người tụ tập lại nói cười ồn ào tôi cũng phát mệt. Thấy không quen, tôi xin làm “chân sai vặt” phục vụ trà nước cho nàng và bạn bè. Lần đầu là vậy, nhiều lần sau thành quen, giờ tôi cũng thành “đồng hương” của mọi người, mỗi tháng thiếu vắng bạn bè của nàng là cảm thấy như thiếu thứ gì đó. Ngược lại, thỉnh thoảng bạn bè tôi ở miền Tây lên chơi, nàng cũng tiếp đãi rất ân cần, chưa bao giờ làm mất lòng ai cả.

Còn cách tiêu dùng, tôi và nàng cũng có những ý thích khác nhau. Nàng thích hoa đào, tôi lại yêu hoa mai. Nàng mê phim, ca nhạc có những ca sĩ Hà thành trình diễn, tôi lại thích các ca sĩ Nam bộ. Nàng khoái bánh chưng, tôi thích bánh tét… Nhưng chẳng sao, vì mỗi lần mua hoa, mua bánh là nàng mua cả hai thứ.

Nói chung, còn rất nhiều chuyện chúng tôi “chỏi” nhau do trái ngược cách sống, nhưng nhờ “thương nhau củ ấu cũng tròn” nên cũng qua hết. Cái chính là biết tôn trọng, cảm thông và san sẻ cho nhau mọi thứ trong cuộc sống thì dù vợ chồng “xung khắc” đến cỡ nào cũng có thể tìm được tiếng nói chung.
Theo Phụ nữ TP HCM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét